Thiệu Tranh rất muốn nói là anh không sợ, nhưng lời đến miệng mấy lần vẫn không thể thốt nên lời. Không phải là sợ gánh vác trách nhiệm và rủi ro mà là anh thấy bản thân hiện tại vẫn chưa đủ bình tĩnh, trong đầu vang lên tiếng ong ong dữ dội.
Thời gian trôi qua từng chút trong sự im lặng, cũng không biết đã qua bao lâu, có lẽ là ba tiếng đồng hồ, có là một tiếng, cũng có lẽ chỉ mới mười phút.
Thiệu Tranh khôi phục lại tinh thần từ trong sự ngẩn ngơ, nhìn mẹ khàn giọng nói: “Mẹ, nếu thích một người thật lòng, con nên... Không nỡ buông bỏ, bởi vậy, không thể thuận theo tự nhiên được sao ạ?”
Kinh hồng thoáng qua (*), đâm mạnh vào tim, Thiệu Tranh chắc rằng anh đã rung động với Duật Duật.
(*) Kinh hồng thoáng qua: Một cái nhìn thoáng qua vội vàng
Dù là ngay lúc này, chỉ cần nghĩ đến tên cô thôi mà trái tim anh cũng đập mãnh liệt.
Anh không biết bản thân mình cần phải rầy rà bao lâu mới có thể thẳng thắn với lòng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT