Trong phòng bệnh VIP của một bệnh viện lớn ở thành phố Đông Hải.  

Trương Thiên đứng trước giường bệnh Trương Siêu, vẻ mặt âm trầm như nước, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng sắc bén, sát ý tràn ra, đã không còn bộ dạng tươi cười như trước.  

Bên cạnh ông ta, một bác sĩ đang xem xét báo cáo kiểm tra của Trương Siêu.  

- Con tôi thế nào rồi?  

Trương Thiên trầm giọng hỏi.  

- Nước trong phổi của Trương thiếu đã được hút ra, không có gì đáng ngại, điều dưỡng một thời gian là tốt lên, nhưng mà… Bác sĩ có chút khó xử nói.  

- Nhưng mà cái gì?  

Trương Thiên nhíu mày, liếc mắt nhìn bác sĩ một cái.  

- Nhưng xương hai chân của Trương thiếu bị dập nát, có khả năng phải điều trị từ nửa năm đến một năm, cho dù khỏi hẳn sau này cũng không thể làm công việc dùng thể lực.  

- Cái gì?  

Trương Thiên nhướn mày lên, một ‘ngọn lửa" nhanh chóng xuất hiện trên mặt ông ta, ông ta nắm chặt lấy cổ áo bác sĩ, ấn lên trên tường.  

- Trương tiên sinh, đừng kích động, người đánh gãy chân Trương thiếu không phải tôi, tôi đã cố gắng rồi.  

Sắc mặt bác sĩ tái mét, kích động nói.  

Lúc này Trương Thiên mới thả bác sĩ ra, nổi giận đùng đùng quát:  

- Cút!  

Bác sĩ như được đại xá, xám xịt rời khỏi phòng bệnh, để lại Trương Thiên, Tạ Yến và một đám vệ sĩ của Trương gia ở bên trong.  

- Ai có thể nói cho tôi biết sao lại thế này?  

Trương Thiên hỏi ba đại hán áo đen.  

Bọn họ không bị thương nặng như Trương Siêu, đưa đến bệnh viện không lâu liền tỉnh lại.  

- Trương tổng tha mạng, chúng tôi cũng không biết sao lại thế này, liền đánh Trương thiếu gia, chắc chắn tên nhóc kia biết yêu thuật.  

Hai đại hán áo đen trúng pháp thuật của Mạc Phàm kêu lên.  

- Yêu thuật sao?  

Lông mày Trương Thiên nhăn lại.  

Không đợi ông ta lại mở miệng, Tạ Yến mẹ Trương Siêu bên cạnh giường bệnh nghiến răng nghiến lợi nói:  

- Các cậu nhẫn tâm đánh gãy chân Siêu Siêu như vậy, còn làm thằng bé sặc gần chết, một câu yêu thuật là xong rồi sao?  

Sắc mặt hai đại hán áo đen thay đổi, lúc ấy bọn họ chỉ nhìn thấy đôi mắt màu đỏ, ngay sau đó là mất đi ý thức, thật sự không biết mình đã làm chuyện gì.  

Đánh gãy chân Trương Siêu và ấn Trương Siêu vào trong nước, cũng là sau đó người khác nói với bọn họ.  

- Phu nhân tha mạng.  

“Hừ!”  

Trong mắt Tạ Yến hiện lên chút tàn nhẫn:  

- Đánh nát hai chân bọn họ trước.  

- Không, không…  

Hai đại hán áo đen lộ ra vẻ khiếp sợ, kêu lên.  

- Kéo xuống!  

Trương Thiên liếc mắt ra hiệu, hắc y nhân khác kéo hai người này rời khỏi bệnh viện.  

- Ông xã, anh nhất định phải báo thù cho Siêu Siêu, Siêu Siêu còn nhỏ như vậy, đã nếm phải khổ cực như thế, nhất định phải làm tên hai lúa kia nếm đau đớn gấp bội Siêu Siêu.  

Tạ Yến sờ trán Trương Siêu, hung dữ nói.  

- Yên tâm đi, đợi chú Vương quay về, hỏi rõ tình huống, nhất định sẽ làm tên nhóc kia trả giá thật nhiều.  

Tay Trương Thiên nắm chặt lại, trầm giọng nói, sát khí trong mắt lóe lên.  

- Đúng rồi, chú Vương đâu, không phải ông ấy đến trường với Siêu Siêu sao, sao lại thế này, còn chưa quay về nữa, không phải ông ấy tự xưng mình rất lợi hại à, ngay cả Siêu Siêu cũng không bảo vệ được.  

Tạ Yến hỏi, trong giọng nói tràn đầy ý trách cứ.  

- Anh cũng không biết, vẫn không liên lạc được với chú Vương, nhưng yên tâm đi, cho dù không có chú Vương, tên nhóc kia có 100 mạng cũng không đủ chết, anh tự có biện pháp thu thập cậu ta.  

- Một tên hai lúa cũng dám làm Siêu Siêu nhà chúng ta bị thương, đừng để nó chết thoải mái như thế, nhất định phải đánh nát xương tốt toàn thân nó, rồi mới giết.  

Tạ Yến ác độc nói.  

Trên gương mặt diêm dúa lòe loẹt tràn đầy vẻ lạnh lùng, căn bản không để tính mạng của người bình thường vào mắt, đúng là lòng dạ rắn rết.  

- Anh lập tức đi sắp xếp, làm con anh bị thương, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy.  

Trương Thiên gật đầu liên tục.  

- Tiện nhân Lý Thi Vũ con của Lý Thường Thanh, còn cả tiểu yêu tinh tên là Lưu Phỉ Phỉ nữa, cũng phải giáo huấn thật tốt, dù sao có người phía sau làm chỗ dựa cho chúng ta, sợ gì chứ?  

…  

Giải quyết chuyện Mộc Thiếu Tuấn, Mạc Phàm quay về biệt thự Vân Trung Thự.  

Sắc mặt tái nhợt, tơ máu dày đặc trong mắt như muốn đổ máu, hắn lấy nước tăng lực trong tủ lạnh ra, uống như điên một lúc, bổ sung chút đường và muối mới dễ chịu hơn chút.  

Hiện giờ sử dụng yêu nghiệt Đồng Tử Thuật còn quá miễn cưỡng, chưa thể giết chết Trương Siêu, hai đại hán áo đen kia đã tránh thoát khống chế của hắn.  

Nếu đổi thành trước kia, đừng nói là hai đại hán áo đen, một ý niệm trong đầu hắn, khống chế tất cả mọi người trong hồ bơi cũng không có vấn đề.  

Chỉ cần hắn nguyện ý, bất luận nam nữ, hắn muốn bọn họ làm gì, bọn họ phải làm cái đó.  

Nếu như không phải chấn nhiếp những người khác, còn không muốn cán chuôi bị rơi vào tay người khác, hắn sẽ không sử dụng pháp thuật này.  

- Vẫn là quá yếu.  

Mạc Phàm thở dài.  

Trúc Cơ sơ kỳ, pháp thuật và công pháp có thể sử dụng quá ít, nếu có thể đến Trúc Cơ trung kỳ, tình huống sẽ khá hơn một chút.  

Nhưng mà chín tầng Trúc Cơ, đạo cơ mỗi tầng đều cần tích lũy lượng lớn, cho dù bây giờ linh khí ở chỗ hắn vô cùng nồng đậm, cũng chỉ có thể chậm rãi tăng lên.  

Trong một tháng, có thể xây dựng đạo cơ tầng hai đã không tệ rồi.  

Trừ phi có Yêu Linh Đan hay Thiên Tài Địa Bảo cho hắn sử dụng.  

Thiên Tài Địa Bảo thì không nói, ở Tu Chân giới đều là có thể ngộ nhưng không thể cầu, ở Địa Cầu còn nhỏ hơn mua xổ số trúng một triệu.  

Thiên Tài Địa Bảo không có, Yêu Linh Đan cũng không có khả năng.  

Loại đan dược này dùng nội đan của yêu thú luyện chế, là đan dược tốt nhất của Trúc Cơ kỳ, không chỉ có năng lực xây dựng đạo cơ cung cấp linh khí khổng lồ, cũng trợ giúp rất lớn cho việc ngưng kết Kim Đan.  

Nhưng không nói đến trên Địa Cầu còn không có yêu thú tồn tại, cho dù có mà nói, chỉ sợ hắn cũng không có khả năng đối phó.  

Ví dụ như thủy quái Thiên Trì ở núi Trường Bạch, rồng trong giếng khóa rồng, những con vật trong truyền thuyết này đều là yêu thú.  

Kiếp trước khi hắn tu thành Kim Đan quay về Địa Cầu, xuất phát từ lòng hiếu kỳ đến đó kiểm tra.  

Người cấp trước hắn cũng không dám dễ dàng tiếp sát, mạnh như thế nào, có thể biết.  

Người sau hắn thì không tìm được, nếu không phải đã chết, thì mạnh đến mức hắn không cảm ứng được, loại khả năng sau lớn hơn, bởi vì đứng cạnh giếng khóa rồng, hắn cảm nhận được hơi thở của yêu tộc vua Long tộc.  

Phải biết rằng ở Tu Chân giới, cho dù Long tộc không tu luyện, đến khi trưởng thành cũng là Kim Đan đỉnh phòng, dưới Nguyên Anh có thể nói là vô địch.  

Trúc Cơ sơ kỳ đi săn những yêu thú này, là tự tìm đường chết.  

Còn các yêu thú khác không có manh mối, hắn cũng không biết đi tìm ở đâu.  

Thiên Tài Địa Bảo và Yêu Linh Đan không có, hắn chỉ có thể ra tay từ Tụ Linh Đại Trận.  

Có pháp khí pháp bàn kia ở đây, linh khí ở chỗ hắn đã gấp bội biệt thự khác, nhưng như vậy vẫn không đủ, còn không phải là kế lâu dài.  

Chỉ có thành lập Tụ Linh Đại Trận, mới có thể làm linh khí nồng đậm tồn tại liên tục không ngừng.  

Có Tụ Linh Đại Trận ở đây, tốc độ hắn tăng thực lực cũng có thể nhanh hơn nhiều, cũng có chỗ tốt ngoài tưởng tượng.  

Bây giờ hắn có 1.3 triệu trong tay, trừ nợ nần trong nhà còn lại 300, có thể bắt đầu kế hoạch một phen.  

Hắn cũng không sốt ruột, vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, vận chuyển khí huyết, dần dần khôi phục khí huyết tổn hao trong cơ thể.  

Mãi đến sáng sớm ngày hôm sau, khí tức của Mạc Phàm đã khôi phục như thường, lúc này mới thu công, rời khỏi biệt thự.  

Hắn nhìn thoáng qua một hướng khác trong nội thành, hàn quang trong mắt lóe lên, hắn đi về phía nội thành.  

Trương gia, cũng là lúc nên diệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play