Mặt trời mọc chói mắt mà rực rỡ, mà thứ còn sáng hơn cả mặt trời mọc là đôi mắt của Lục Ngộ An.
Khi anh nhìn mình, đáy mắt tựa như ẩn chứa thủy triều bao vây mình, khiến cô không tự chủ được mà sa vào đó.
Nguyễn Huỳnh không biết anh đã nhìn cô bao lâu.
Cô chỉ biết là ngay sau đó, cô nhớ tới một câu mình từng đọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT