“Cười cái gì?” Tư Niệm nói chuyện hai câu với người ở bàn bên cạnh, vừa quay đầu thì nhìn thấy nụ cười xinh đẹp trên mặt Nguyễn Huỳnh.
Cô cười lên đôi mắt cong cong, ánh mắt sáng liếc nhìn cực kỳ khiến người khác chú ý tới.
Bắt đầu từ khoảnh khắc tiến vào quán bar, đã có không ít người ngo ngoe muốn động.
Nghe thấy câu hỏi của Tư Niệm, Nguyễn Huỳnh áp chế ý cười nơi khóe môi, trả lời Lục Ngộ An bằng biểu cảm “Tuân lệnh” đáng yêu rồi mới trả lời cô ấy: “Không có gì.”
undefined
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT