Nhìn căn nhà mình ở bốn năm trở nên trống rỗng, ho khan một tiếng cũng có thể nghe thấy tiếng vang, Giang Nguyệt cảm thấy có chút mất mát.
Giang Nguyệt cảm giác như có thứ gì đó bị mất đi, lại dường như không mất bất cứ điều gì.
Giống như chưa bao giờ có được thì đúng hơn.
Tống Du đứng ở cửa nhà, nhìn Giang Nguyệt ngồi ngẩn người trên sô pha, anh biết cô có chút không nỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT