Cố An Hi vậy mà phát hiện mình bị Dịch Cẩn Đình giám sát 24/24.

Bên ngoài Bạch Kim Thượng Uyển có gần chục cận vệ.

Cô không được phép đi ra ngoài, cô bực bội đến mức muốn gọi mắng Dịch Cẩn Đình một trận nhưng điện thoại đã bị anh ta ném mất, điện thoại bàn của biệt thự cũng đã bị mất kết nối.

Buổi sáng ngày thứ hai, Du Uyển lái xe đến Bạch Kim Thượng Uyển tìm Cố An Hi, cận vệ hỏi ý của Dịch Cẩn Đình, sau đó cho Du Uyển tiến vào.

Cố An Hi đang cực kỳ chán nản không biết phải làm cách nào, thấy Du Uyển liền mừng rỡ.

“An Hi, sao tớ không liên lạc được với cậu?”

Cố An Hi tức giận đáp: “Tên khốn Dịch Cẩn Đình ném điện thoại của tớ, còn nhốt tớ ở đây không cho ra ngoài.”

Du Uyên thở dài: “An Hi, dù hơi quá đáng nhưng xem ra Dịch cặn bã làm như vậy là muốn tốt cho cậu.”

Vừa nói Du Uyển vừa mở tin tức trên điện thoại cho Cố An Hi xem, hiện tại hotsreach chính là hình ảnh Dịch Cẩn Đình đang ôm hôn cô trước cửa Bạch Kim Thượng Uyển.

Sau đó là các bài viết liên quan.

Tổng giám đốc Thịnh Thế chối bỏ trách nhiệm về cái thai của ảnh hậu Mộ Tuyết, bao nuôi tình nhân.

Cận cảnh biệt thự Kim ốc tàng kiều có giá trị trăm tỷ của đại gia trẻ.

Mộ Tuyết mang thai, bạn trai bao nuôi tình nhân.

Cố An Hi trợn mắt nhìn tin tức đầy rẫy trên mạng, không một chút nào Thịnh Thế có ý định đè xuống.

Hằng ngày đều có tin tức về việc Dịch Cẩn Đình ngoại tình, Fan của Mộ Tuyết điên cuồng mắng chửi, quyết tâm phải tìm ra tiểu tam cướp chồng sắp cưới của thần tượng.

Rõ ràng cô mới là chính thất, lại bị mắng là tiểu tam.

“An Hi, lúc này tốt nhất là cậu không nên ra đường.” - Du Uyển an ủi: “Dịch cặn bã không nói gì với cậu à?”

Cố An Hi lắc đầu, trong lòng có chút hỗn loạn. Những tin tức này, cô cảm giác có chút không đúng, Thịnh Thế chắc chắn sẽ không để tin tức loạn đến mức này.

“Du Uyển, tớ muốn nói chuyện với Dịch Cẩn Đình, mượn điện thoại cậu một chút.”

Du Uyển gật đầu, Cố An Hi bấm số củ Dịch Cẩn Đình gọi đi.

Bên này, Dịch Cẩn Đình biết Du Uyển đến tìm Cố An Hi, nhìn thấy cuộc gọi liền nhếch môi nhận cuộc gọi.

“Sao vậy?”

Cố An Hi hít một hơi thật sâu: “Dịch Cẩn Đình, có thể nói cho tôi biết, chuyện gì đang xảy ra không?”

Dịch Cẩn Đình biết Cố An Hi bản chất thông minh, nhưng không nghĩ cô có thể giữ bình tĩnh mà hỏi anh như vậy.

“Tôi đã nói, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, cho nên… tôi sẽ công khai em là người phụ nữ của tôi.” - Dịch Cẩn Đình nhẹ giọng.

“Công khai tôi, công khai tôi là tiểu tam, là tình nhân của anh? Dịch Cẩn Đình, tôi biết anh ghét tôi, hận tôi… nhưng tôi bây giờ dù gì vẫn còn là vợ chính thức của anh…” - Cố An Hi không nén được tức giận.

Dịch Cẩn Đình bật cười: “Hóa ra, em vẫn nhớ em là vợ của tôi.”

“Dịch Cẩn Đình, anh đến cùng muốn chơi trò gì?”

“An Hi, trò chơi này, em có muốn đồng hành với tôi không?” - Dịch Cẩn Đình nhìn tấm thiệp mời tham gia tiệc của nhà họ Trương liền nhếch môi: “Đến lúc rồi, hào quang sẽ giành cho người xứng đáng.”

Cố An Hi vẫn chưa hiểu Dịch Cẩn Đình đang muốn bày trò gì, nhưng anh là muốn cô đồng hành sao?

Du Uyển ở lại đến trưa thì có việc rời đi, trước khi đi còn khuyên cô tốt nhất hiện tại nên án binh bất động, bây giờ xuất hiện chỉ sợ Fan quá khích của Mộ Tuyết sẽ tấn công cô.

Cố An Hi cả buổi trưa ngồi ngơ ngác suy nghĩ về lời của Dịch Cẩn Đình nói.

Cho đến gần bốn giờ, bên ngoài tiến vào một số người, nhận lệnh của Dịch tổng đến để phục vụ Cố An Hi thay y phục và làm đẹp.

Bộ lễ phục màu đỏ, hai dây đính ngọc, bên trên nhúng ở phần ngực, phía sau hở lưng, mặc lên người Cố An Hi, lộ ra màu da trắng như tuyết. Cô trang điểm lộng lẫy, mái tóc bới cao, hai bên phất phơ hai cọng tóc mái.

Dịch Cẩn Đình quay về Bạch Kim Thượng Uyển khi các chuyên gia vừa hoàn thành xong công việc.

Anh đứng ở cửa lớn, liếc nhìn bộ dáng đẹp đến động lòng người, trái cổ cuộn lên cuộn xuống hai vòng.

“Dịch Cẩn Đình.” - Cố An Hi quay đầu lại nhìn anh.

Lúc này, gương mặt cô được trang điểm cực kỳ tinh xảo, hai mắt tròn to, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi màu đỏ gợi cảm… anh luôn biết Cố An Hi xinh đẹp, nhưng bây giờ, anh có chút hối hận, anh chỉ muốn một mình mình được nhìn thấy vẻ đẹp này của cô.

“Em thật xinh đẹp.” - Dịch Cẩn Đình không nhịn được mà tán thưởng.

“Dịch Cẩn Đình, hôm nay anh muốn đưa tôi đi đâu à?” - Cố An Hi hỏi.

Dịch Cẩn Đình đi tới, trên tay cầm một chiếc hộp vuông, anh tiến về phía sau lưng cô, lấy sợi dây chuyền bên trong, tự mình đeo lên cổ cô.

Cố An Hi nhìn vào tấm gương trước mặt, cô nhận ra đây là sợi dây anh từng đấu giá được.

Không phải là đã tặng cho Mộ Tuyết sao, sao lại đeo trên cổ cô.

“An Hi, đêm nay cùng tôi đi tham gia một bữa tiệc.”

Cố An Hi mím môi: “Với tư cách tình nhân à?”

Dịch Cẩn Đình tựa cằm lên cổ cô, thổi vào tai cô: “Em là Dịch phu nhân, đừng quên vị trí của mình.”

Hai tai Cố An Hi đỏ bừng: “Đây là quà anh mua cho Mộ Tuyết, tôi không muốn nó.”

“Đừng nói nhảm, tôi khi nào muốn tặng cô ta. Đây là tôi mua khi chúng ta đã kết hôn, là tài sản chung.”

Dịch Cẩn Đình nhớ lại lời mình nói trước kia, thật sự muốn quay về đấm cho tên khốn kia một cái.

Cố An Hi: “…”

Dịch Cẩn Đình mặc âu phục, ngồi trên xe, bên cạnh là Cố An Hi.

Phóng viên nhận được tin tức Dịch Cẩn Đình sẽ đến bữa tiệc liền bao vây bên ngoài bữa tiệc rất đông.

Chiếc xe của Dịch Cẩn Đình dừng lại, hàng loạt cẩn vệ hai bên ngăn cản phóng viên, Dịch Cẩn Đình bước xuống xe, đưa tay đỡ Cố An Hi bước xuống.

Hàng loạt tiếng chụp ảnh và đèn flash chiếu vào hai người bọn họ.

Phóng viên nhào lại, bị cận vệ ngăn cản, tạo lên một mảng hỗn loạn.

“Dịch tổng, xin hỏi cô gái này có quan hệ gì với ngài?”

“Dịch tổng, anh và Mộ Tuyết đã chia tay chưa? Con cô ấy sinh ra ai sẽ là người nuôi dưỡng.”

“Tôi nhận ra cô gái này, cô ấy là Cố An Hi, là đứa con gái của Cố Thanh Sơn, ông ta từng tuyên bố mẹ của cô gái này đã ngoại tình và sinh ra cô ta.”

Giọng nói của ai đó vang lên, khiến không khí nóng lên hơn bao giờ hết.

“Dịch tổng, xin hãy nói một lời, anh vì Cố An Hi nên bỏ rơi mẹ con Mộ Tuyết sao?”

“Cô Cố, cô có biết Dịch tổng và Mộ Tuyết đã có con chưa?”

Dịch Cẩn Đình nắm chặt lấy tay Cố An Hi, nói nhỏ vào tai cô: “Ngày mai chúng ta sẽ lên báo, nếu không muốn bị xấu xí, hãy mỉm cười.”

Cố An Hi có chút bối rối, nhưng vì hai bên có cận vệ nên đám nhà báo kia dường như là không thể đến gần cô, chỉ ở ngoài gào thét.

“Các vị.” - Dịch Cẩn Đình nắm lấy tay Cố An Hi: “Giới thiệu một chút, đây là vợ của tôi, Cố An Hi.”

Cố An Hi sững sờ nhìn anh, anh muốn công khai cô mới là vợ anh?

“Những tin tức nào xúc phạm đến phu nhân cuả tôi, luật sư của Dịch gia sẽ nhanh chóng làm việc với các người.”

Thông tin quá chấn động, không phải là tình nhân mà chính là vợ luôn rồi.

Đến cùng ai mới là tình nhân?

“Dịch tổng, có thông tin cô Mộ Tuyết mang thai con của anh, anh có thừa nhận đứa trẻ đó không?”

Dịch Cẩn Đình cười lạnh: “Con của Dịch Cẩn Đình tôi, chỉ có thể là do một mình phu nhân của tôi sinh ra.”

Ở trong đám đông có một thanh niên đội nón lưỡi trai, lợi dụng phóng viên đang nhốn nháo, xô ngã một cận vệ nhào về phía Cố An Hi, trên tay cầm một con dao sắc nhọn.

“Con đàn bà khốn kiếp, dám câu dẫn nam nhân của nữ thần.” - Hắn ta gầm lên.

Dịch Cẩn Đình nhanh chóng ôm Cố An Hi xoay người lại, chuẩn bị thay cô đón nhận nhát dao kia.

Cận vệ gần đó nhanh chân nhào tới, đè tên đàn ông kia xuống đất, con dao rơi xuống nghe một tiếng sắc bén.

Cố An Hi bị cảnh vừa rồi làm cho hoảng hốt, vừa rồi nếu cận vệ không chặn lại, nhị ca đã bị đâm phải không?

Dịch Cẩn Đình cảm thấy nơi này không còn an toàn, liền bế Cố An Hi quay lại xe, cho xem rời đi.

“Dịch Cẩn Đình, anh đang làm gì vậy?”

Anh công khai cô là vợ, chẳng khác nào hủy đi Mộ Tuyết.

Cô ta là diễn viên, mang danh tiểu tam cướp chồng có thể bị khán giả tẩy chay.

“An Hi, xem cái này, em sẽ hiểu mọi thứ.” - Dịch Cẩn Đình đưa điện thoại về phía Cố An Hi.

Cô nhìn đoạn video kia, đó là đêm Mộ Tuyết và Dịch Cẩn Đình đi khách sạn bị chụp lại, đêm đó dường như anh rất say, cuộc gọi kia cũng là Mộ Tuyết cố tình gọi, anh cũng không động vào cô ta.

Nhưng bọn họ quen nhau ba năm, như vậy thì chứng minh được cái gì?

“Ý anh là gì, đêm đó anh không động vào cô ta, những đêm khác thì sao?”

“Nếu tôi nói tôi chưa từng chạm qua cô ta, em có tin tôi không?” - Dịch Cẩn Đình có chút thất vọng.

Cố An Hi sững sờ nhìn anh, có chút không thể tin được.

Dịch Cẩn Đình thở dài: “Đêm đó với em, cũng là lần đầu của tôi.”

Nhắc đến, gương mặt Cố An Hi đỏ ửng, sau đó sực nhớ cái gì đó, liền hỏi: “Vậy còn cái thai?”

Dịch Cẩn Đình kéo một đoạn video khác, ánh mắt thâm trầm dò xét thái độ của Cố An Hi.

Đây là đoạn video Mộ Tuyết đi vào khách sạn, sau đó là Hàn Minh Hiên cũng đi vào căn phòng khách sạn đó.

Cố An Hi có chút không tin được, Minh Hiên ca lại qua lại với Mộ Tuyết?

“Dịch Cẩn Đình, ý anh là cái thai kia có thể là của Minh Hiên ca sao?”

Minh Hiên ca?

Gọi cũng thân mật lắm.

Ánh mắt Dịch Cẩn Đình tối sầm lại: “Gọi tôi là Nhị ca.”

Cố An Hi sững sờ: “Nhị… nhị ca, anh biết từ khi nào?”

Dịch Cẩn Đình nhắm mắt lại tựa đầu vào ghế đáp: “Tôi biết vào cái ngày em rời đi không nói một lời.”

Thật ra, không chỉ một mình cô sợ, Dịch Cẩn Đình khi nhìn thấy người đàn ông kia cầm dao lao về phía Cố An Hi, trong lòng anh cực kỳ hoảng sợ.

Hóa ra, anh đã yêu cô nhiều hơn anh nghĩ.<code> Diệp Minh Châu nhìn thấy tin tức thì vô cùng tức giận, nhưng gần đây con trai lại không cho bà ta ra ngoài. Ngay cả Dịch lão gia tử cũng không muốn quản tới. Diệp Minh Châu tức giận gọi cho Dịch Cẩn Đình nhưng không ai nhận. Tức giận lại gọi cho Cố An Hi mắng cô ta một trận, nhưng số điện thoại kia đã tắt máy. Đến nỗi gọi đến Bạch Kim Thượng Uyển cũng không thể liên lạc được. Cuối cùng không biết phải làm sao, Diệp Minh Châu liền gọi điện để an ủi Mộ Tuyết, nhìn thấy tin tức này hẳn Mộ Tuyết sẽ rất không vui, sẽ ảnh hưởng đến cháu nội của bà. Nhưng khi gọi đến, người nhận cuộc gọi lại là quản lý của Mộ Tuyết, bên kia nói rằng Mộ Tuyết quá xúc động mà ngất đi, hiện đang ở phòng cấp cứu. Diệp Minh Châu lòng nóng như lửa đốt, trong lòng càng lúc càng căm hận Cố An Hi độc ác nham hiểm. Rõ ràng đã biết tin Mộ Tuyết mang thai nhưng vẫn dụ dỗ bám mãi Dịch Cẩn Đình không buông tha. Sáng hôm sau, trang thông tin chính thức của Thịnh Thế đưa lên giấy chứng nhận kết hôn của Dịch Cẩn Đình và Cố An Hi. Các bài báo đều đưa tin Dịch Cẩn Đình tuyên bố Cố An Hi là vợ, cũng ngầm phủ nhận cái thai của Mộ Tuyết là của mình. Mộ Tuyết ngay lập tức bị các nhãn hàng yêu cầu giải thích và đòi kết thúc hợp đồng cũng như đền hợp đồng. Cổ phiếu Thịnh Thế cũng vì vậy mà rơi xuống, vì thông tin tổng giám đốc đã có vợ nhưng lại ngoại tình đi khách sạn với Tiểu Tam Mộ Tuyết Cố An Hi từ bị mắng chửi trở thành người được cảm thông. Mộ Tuyết và Dịch Cẩn Đình bị mắng đến muối mặt. ~~~~~ Dịch Cẩn Đình ngồi trong quán bar của Lâm Tiêu uống rượu. “Lão nhị, sao vậy, không phải lúc này nên ở nhà ôm vợ, tại sao lại đến đây?” Dịch Cẩn Đình phiền muộn uống cạn ly rượu: “Cái miệng của cậu sau này bớt nói một chút, hừ…” Lâm Tiêu trước kia khuyên hắn nên đối tốt với An Hi. Hắn không nghe, bây giờ dù là đã gỡ bỏ chuyện của Mộ Tuyết, hai người vẫn là quan hệ xa cách. “Dù sao thì cậu vẫn là ôm được vợ về nhà, không có như tôi… Du Uyển vẫn là một mặt lạnh lùng, còn nói thế giới đàn ông chết hết, chỉ còn mình tôi, cô ấy sẽ chơi phụ nữ.” - Lâm Tiêu thở dài. Dịch Cẩn Đình cười lạnh: “Nhắc nhở cô ta tránh xa An Hi ra.” Lâm Tiêu trừng mắt: “Cậu còn đùa được, ông già nhà tôi luôn thúc ép tôi kết hôn, mà Du Uyển thì luôn trốn tôi, không trốn được liền cự tuyệt.” Dịch Cẩn Đình lắc đầu: “Nữ nhân chính là sinh vật khó hiểu nhất trên đời.” Giống như Cố An Hi, rốt cuộc cô ấy muốn tránh né chuyện gì? “Lão nhị, theo tôi thì Tiểu Hi hiện tại chính là sợ trao nhầm tình yêu. Trước kia yêu cậu, bị cậu lạnh lẽo tàn nhẫn đối xử, cho nên quá thất vọng sẽ không muốn hy vọng nữa.” Dịch Cẩn Đình chán nản uống thêm một ngụm. “Cẩn Đình, nếu không hai người sinh con đi, một đôi vợ chồng càng ở lâu sẽ càng nhạt phai tình cảm ban đầu, chỉ cần có một đứa con… sẽ là sợi dây gắn kết hai người.” Mắt Dịch Cẩn Đình lóe lên… có con sao. Anh từng nghĩ mình sẽ không muốn có con ở tuổi này. Nhưng là con của anh và An Hi… xem ra ý tưởng này không tệ. </code>

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play