Cửu vĩ vẫn còn quá trẻ, nó vẫn chưa biết hết được sức mạnh thực sự của Thiên đạo.
Vì vậy, thất bại là điều dĩ nhiên.
Hậu quả của thất bại, cũng phải do toàn bộ tộc nhân gánh chịu.
Trong suốt trăm năm, thiên lôi trên thế gian không ngừng đánh xuống, không ngừng không nghỉ.
Cuối cùng, toàn bộ Bạch Hồ tộc đều hồn phi phách tán.
Kể từ đó, tộc Bạch hồ tộc đã trở thành điểm cấm kỵ của Thiên đạo.
Chỉ là……
"Hồ ly của xích hồ nhất tộc, tại sao lại mang thai con của bạch hồ tiên tộc? lại còn là cửu vĩ nữa"
"Nhóc con, ngươi làm gì vậy? Mau cút về cho lão tử!"
Giọng nói quen thuộc của cùng kỳ vang lên bên tai, một giọt lệ không nhịn được mà chảy dài trên gương mặt ta.
Ta không biết Thiên Đạo hận Bạch Hồ Tiên tộc đến mức nào, nhưng Cùng Kỳ chắc chắn biết rõ.
Thiên đạo sẽ không cho phép bất kỳ sinh vật nào mang khí tức của Bạch Hồ Tiên tồn tại.
Cho dù như vậy, Cùng kỳ vẫn bất chấp tất cả giúp ta gánh vác lôi kiếp.
Vậy ta... làm sao có thể để hắn cô độc được?
"Kỳ Kỳ, ôm ôm~"
“Sao ngươi lại ngang ngược như vậy, nhóc con!” Cùng Kỳ tức giận nói, “Vậy ngươi chui xuống bên dưới người lão tử, đừng để bị sét đánh trúng!”
Cùng Kỳ đã nghĩ kỹ tất cả.
Nhưng...khoảnh khắc huyết thống Cửu vỹ hồ được khơi dậy, Thiên đạo có lẽ sẽ không thể nào bỏ qua cho Cùng Kỳ mang theo khí tức Bạch hồ được nữa
Ta điên cuồng tiếp nhận truyền thừa.
Nếu như ta có thể ra đời, vậy con cửu vĩ hồ năm đó không thể bị ép c.hết hết dưới thiên lôi được.
Phải có cách… nhất định có!
Khoảnh khắc trước khi tiếng sấm thứ chín giáng xuống.
Cuối cùng ta đã nhận được tất cả truyền thừa.
Cửu vĩ hồ quả thực có khả năng chống lại Thiên Đạo rất mạnh mẽ, không dễ dàng bị sét đánh tan xác.
Chuyện vốn dĩ là tộc Bạch Hồ cổ xưa vốn rất nhân từ với tộc Xích Hồ. Chính vì vậy nên tộc Xích Hồ đã làm mọi cách để có thể lén lút để lại một dòng máu lai với Bạch Hồ cổ xưa.
Ẩn sâu bên trong tộc Xích Hồ, mỗi thế hệ đều sẽ có một tiểu yêu hồ lai, có bộ lông đỏ xen trắng, ẩn náu ở nơi sâu nhất của tộc, vĩnh viễn không bao giờ nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Cho đến khi ta chào đời.
Tộc Xích Hồ đã nhanh chóng phát hiện ra khí tức mạnh mẽ của dòng máu Bạch hồ cổ xưa đang chảy trong người ta.
Rốt cuộc thì, họ đều đã biết mình không thể bảo vệ được dòng máu Bạch Hồ nữa, nếu không, chính bản thân tộc của họ sẽ diệt vong.
Cho nên ngay khi ta được sinh ra, nhân quả chấm dứt, ta bị đuổi đi, phải tự lo cho mình.
Và phương pháp bí mật mà Cửu vĩ hồ đã sử dụng để sống sót vào thời điểm đó...
Ta nhìn lại chín cái đuôi của mình, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Nỗi đau khi bị cắt đứt tám cái đuôi cùng một lúc quả thật không dễ chịu.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của Cùng Kỳ.
Ta điều khiển tám cái đuôi tạo thành một vòng tròn khổng lồ, trực tiếp đối mặt với tia sét cuối cùng!
Đây là cơ hội duy nhất của ta!
Ngay sau đó, tầm nhìn của ta tối sầm lại, ta ngã xuống.
Thiên Đạo vẫn luôn có quy tắc của riêng mình, thiên lôi có thể rất cường đại, nhưng cũng chỉ có thể đánh ra chín đạo.
Điều duy nhất mà ta may mắn trước khi rơi vào hôn mê là...
Rốt cuộc cũng đến lúc ta bảo vệ Cùng Kỳ một lần ...
Phải hai tháng sau ta mới có thể tỉnh lại.
Ta đã trở thành một con Bạch Hồ thuần khiết chỉ còn một cái đuôi.
Hơi thở cũng trở lại như của Bạch Hồ cổ xưa.
Và Cùng Kỳ , người vẫn luôn sát cánh bên cạnh ta...
“Kỳ Kỳ, nội đan của ngươi đâu mất rồi?”
Cùng Kỳ do dự, cuối cùng mím chặt môi từ chối nói cho ta biết sự thật.
Nhưng ta vẫn hiểu được.
Chính Thiên Đảo đã khịt mũi nói với ta.
Sau khi đạo thiên lôi thứ chín giáng xuống, Thiên Đạo trong lòng tức giận nhưng không ra tay nữa.
Lúc này, Cùng Kỳ ôm ta đang yếu ớt bất tỉnh, ngẩng mặt lên hỏi Thiên Đạo.
"Lão Thiên Đạo, ngươi cần phải khôi phục sao?"
Hóa ra Cùng Kỳ đã nhạy bén phát hiện ra rằng Thiên Đạo dường như có phần suy giảm thần lực trong những năm qua.
Hắn nhận ra rằng khi Bạch Hồ cổ xưa tấn công, đã để lại cho Thiên Đạo những vết thương khó lành.
Cùng Kỳ đã thỏa thuận với Thiên Đạo.
"Ta giao cho ngươi nội đan vạn năm của ta, đổi lại ngươi không được đụng đến nàng ấy nữa!"
"Mấy con hung thú này trước giờ đều rất xấu tính! Cùng Kỳ thậm chí còn sẵn sàng từ bỏ nội đan bên trong cho ngươi, ta còn có thể làm gì ngươi chứ?”
Thiên Đạo hừ lạnh, giọng điệu vừa mắng vừa yêu Cùng Kỳ, vốn dĩ các hung thú vẫn là con cưng của đất trời mà.
"Ta đã đồng ý thỏa thuận này, nhưng có một điều kiện mà ta nghĩ ngươi sẽ cần biết."
"Là cái gì?"
"Bắt đầu từ đời sau của ngươi, mỗi một Cửu vĩ hồ sinh ra đều sẽ phải xuống trần gian lịch kiếp, nếu không sẽ không thể tu luyện."
Sự trả thù cuối cùng của Thiên Đạo.
Ta không thể không đồng ý.
Đây đã là kết quả tốt nhất mà Cùng Kỳ có thể giúp ta đạt được rồi.
"Hiện tại nàng đã không có việc gì rồi, có thể tự bảo vệ mình, vậy thì cút ra khỏi đây đi, đừng ở trong hang của ta nữa!"
Cùng Kỳ ác độc nói.
Nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy sự khó chịu và buồn bã trong mắt hắn.
"Kỳ Kỳ, ngươi nỡ đuổi ta đi sao?” Ta buồn bã nói.
"Nàng ... nàng làm gì vậy! Ra khỏi đây mau!"
"Oa oa oa oa ..."
Ta sử dụng tuyệt chiêu mà Thao Thiết đã dạy, đó là giả vờ khóc, cố gắng thăm dò Cùng Kỳ.
Và chắc chắn rồi, hắn giận dữ nói.
“Ta hiện tại đang rất yếu, không thể bảo vệ nàng được, nếu nàng không rời đi, gặp chuyện gì thì đừng có trách ta!”
"Đối thủ của ta nhiều như vậy, ngày mai tên khốn Kỳ Lân kia sẽ đến đây đánh nhau, nàng tính ở lại đây chịu đòn thay ta à?”
"Mau rời khỏi đây đi. Chờ ta lấy lại sức lực, ta sẽ đưa nàng trở về!"
Ta nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng quặn thắt, thực sự rơi nước mắt khóc.
"Ta sẽ không đi đâu cả, Kỳ Kỳ, cả đời này ta sẽ dựa vào ngươi mà thôi!"
Hung thú quả thật là con cưng của Thiên Đạo.
Chỉ trong vòng một trăm năm, Cùng Kỳ đã lấy lại được nội đan mạnh mẽ của hắn.
Nhưng ta thì ...
Dòng máu Cửu vĩ hồ sở hữu sức mạnh mạnh mẽ, khả năng áp chế đỉnh cao.
Có điều ...
Cửu vĩ hồ bị mất tám đuôi thì sẽ để lại những di chứng không thể cứu vãn.
Bùa ngay trong xương hồ yêu, sau khi mất đi sức mạnh để trấn áp, ta không thể kìm nén được nữa.
Hình như ta ngày càng trở nên ... tham luyến Cùng Kỳ hơn.
Truyền thừa của Hồ yêu chính là dựa vào song tu.
Nhưng mà hiện giờ ……
Ta có hơi xấu hổ.
Không thể vượt qua rào cản đó trong lòng mình.
Ta bắt đầu tránh né Cùng Kỳ.
Nhưng hắn... lại cho rằng ta chán ghét hắn, thế là liền đi cầu Thượng thần Chiết Huân lời khuyên!
Ôi trời ơi, khóc mất, ta xấu hổ quá!
…
Cuối cùng, vào một đêm tối và đầy gió.
Vừa bị truyền thừa vừa di chứng ảnh hưởng, trong cơn choáng váng, ta vội vẫy đuôi lao vào hang động của Cùng Kỳ ...
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy, ta bỏ chạy không chút do dự.
Cùng Kỳ lục tung cả trời biển, nhanh chóng dồn ta vào chân tường.
“Nếu biết nàng thích những thứ hoang dã như vậy thì ta đã không phải kiềm chế lâu như vậy rồi!”
Toàn thân lông tóc hơi đỏ lên, ta trốn trong vòng tay Cùng Kỳ.
Trăng sáng, gió cao.
Ta thút thít hỏi: “Kỳ Kỳ, sao ngươi biết nhiều thế?”
Cùng Kỳ hung dữ nói:
“Mất bao nhiêu công mới chôm được từ chỗ Chiết Huân đấy!”
Người ta nói Thượng thần Chiết Huân bói rất là chính xác à nha.
Khi ta mang thai, Cùng Kỳ đã đưa ta đi tìm hắn.
"Là một tiểu Cửu vĩ hồ." Chiết Huân thông báo kết quả.
Ta và Cùng Kỳ nghe xong cảm xúc lẫn lộn.
Thân là một con Cửu vĩ hồ không sợ Thiên Đạo diệt vong, không thể nghi ngờ chính là một tồn tại cường đại nhất.
Suy cho cùng, quy luật sinh tồn của hung thú là sức mạnh quyết định tất cả.
Nhưng đứa bé yếu ớt vừa mới sinh ra sẽ phải trải qua kiếp nạn...
Cùng Kỳ cau mày.
“Gái hay trai?” Cùng Kỳ đột nhiên hỏi.
"Là một tiểu công chúa." Chiết Huân không hề giấu giếm.
Sắc mặt của Cùng Kỳ lại càng trở nên tồi tệ hơn.
"Mẹ nó chứ, con gái cưng của ta sao có thể gặp phải tai họa như vậy? Lão già Thiên Đạo, ra đây đánh một trận đi!"
Nhìn thấy vẻ mặt hùng hổ của Cùng Kỳ , ta đột nhiên bật cười.
Từ giờ trở đi, sẽ phải làm phiền hắn bảo vệ cả hai mẹ con chúng ta rồi.
…
Kết quả cuộc chiến giữa Cùng Kỳ và Thiên Đạo vẫn chưa rõ.
Nhưng Thiên Đạo vẫn hứa hẹn với Cùng Kỳ rằng dù con gái hắn có sống hay chết trong kiếp nạn thì cũng không ảnh hưởng gì đến việc nó sẽ quay trở về.
Cả hai chúng ta đều thở phào nhẹ nhõm và quyết định đặt tên trước cho con gái iu.
Cùng Kỳ muốn đứa bé mang họ của ta,
"Họ sẽ là họ Tô, đứa bé sau này sẽ dễ thương như nàng!"
Cùng Kỳ vẫn là tự tin hơn bao giờ hết.
Ta không thể ngừng cười.
"Tô Đát Kỷ. Kỳ Kỳ, ngươi có thấy cái tên này nghe hay không?"
Để đảm bảo rằng đứa bé có thể chuẩn bị tốt nhất trước khi xuống phàm trần.
Cùng Kỳ làm một chuyến đi tới Địa phủ.
Khi quay lại, vẻ mặt hắn trông hơi khó tả.
Ta tò mò không ngừng.
Cùng Kỳ: "Cái tên Hỗn Độn kia ... trúng tiếng sét ái tình với Mạnh Bà."
"...Nhưng Mạnh Bà, nàng không phải là con gái sao? Lẽ nào Hỗn Độn muội muội thích...phụ nữ?"
Ta chưa từng gặp Mạnh bà, nhưng ta vẫn biết lẽ thường cơ bản.
Vẻ mặt của Cùng Kỳ càng trở nên nhăn nhó hơn.
“Hỗn Độn nói, nàng coi Mạnh Bà như bạn thân, nhưng ai biết được, tên Mạnh Bà đó ... hóa ra lại là nam nhân."
“Nằm yên đây nghe ta kể chuyện này cho ngươi nghe…”