Vị nam tử mặc áo dài trắng, dáng người thon gầy. Đứng chấp tay về phía sau lưng, giọng nói mang đầy sự uy nghiêm cao cao tại thượng.

“Chưa đến lúc ngươi trở về nhân gian!”

Trên cành cây nhỏ nhưng tựa hồ không hề chịu sự ảnh hưởng từ trọng lực của 2 người đang đứng.

Mái tóc dài bị gió thổi bay bay, lộ ra gương mặt của người nam tử này. Rất khó để mà hình dung được vẻ đẹp hoàn mỹ đó, dù chỉ là nhìn từ hướng bên cạnh cũng đủ để trở thành tâm điểm chú ý của mọi thứ xung quanh.

“Chủ nhân, nếu bọn chúng không phục thì…!”

Chưa đợi nói xong, nam tử áo dài trắng vẫy một cái, từ trong ống tay áo bay ra một lá cờ nhỏ. Nó có màu đen tuyền, so về kích thước thì cũng giống những lá cờ dùng để tác pháp thông thường của đạo sĩ hay dùng.

Lại toả ra khí tức gì đó vô cùng tà dị, bay đến trước mặt tên thuộc hạ rồi dừng lại trên không trung.

“Phệ Hắc Phiên Hồn Kỳ của ta đang cần vong linh để tế luyện, kẻ nào không phục cứ giết không tha!”

Dừng lại suy nghĩ thêm một chút, rồi vị nam tử lại tiếp tục nói.

“Trong lúc ta không có ở đó. Đông Cung Ánh Tuyết đến tìm cũng đừng để nàng ta làm loạn trận doanh!”

Tên thuộc hạ cúi đầu chấp tay hành lễ nhận lệnh như người thời cổ đại. Cầm lấy Phệ Hắc Phiên Hồn Kỳ đang bay lở lửng trên không trung, rồi xoay mình một cái hoá thành làn khói rời đi.

Lúc này nét mặt lãnh khốc, lạnh lùng uy nghiêm của vị mặc áo dài trắng mới từ từ lắng xuống. Liếc đôi mắt đẹp như trăng tròn, nhìn về hướng lưng của Hàn Phong đang ở trong phòng ký túc xá.

Mỉm cười hài hoà, là nụ cười thật sự xúc động. Đã bao nhiêu năm rồi, hắn chẳng thể nhớ chính xác số ngày mình đã không cười được như vậy.

“Đến lúc hành động rồi!”

Dứt lời, vị nam tử giơ một ngón tay của mình dùng tu vi cường đại mà gạch chéo vào hư không hai đường tạo thành hình chữ X. Trực tiếp mở ra kết giới, thông đến Quỷ Vực.

Cũng cùng lúc này, bên trong phòng ký túc xá. Hàn Phong sau khi bị trách mắng một hồi cũng trở lại chính sự.

Dùng Nhị Thập Bát Tú châm thêm 3 kim nữa để giúp Kim Ái nhanh chóng tỉnh lại hơn. Mọi thứ đã ổn, quỷ khí còn sót lại bên trong cơ thể cô ta cũng được Hàn Phong xử lý sạch sẽ.

“Sao cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại?”

Giọng của Mỹ Thanh lên tiếng hỏi.

Hàn Phong đưa ánh mắt sang bọc đựng những chai rượu trắng, rồi mới nói.

“Cậu mang tất cả vào trong phòng vệ sinh, pha vào bồn tắm với nước sạch tỷ lệ 1:3 nhé!”

Cậu đợi Mỹ Thanh vào trong chuẩn bị, thì đôi tay đã lần xuống cởi cúc áo của Kim Ái, bất chợt Tiểu Kim điều khiển cơ thể của Tiểu Tứ đánh một cái vào tay Hàn Phong.

“Tiểu sư thúc, còn dám ở đây làm chuyện bậy bạ, có biết nam nữ thụ thụ bất tương thân không vậy?”

Cậu ta trợn mắt, chả hiểu sao bây giờ Hàn Phong có làm gì cũng chả ai chịu tin là mình đang nghiêm túc lo việc chính sự. Đúng là thất bại mà, khi không lại biến thành kẻ háo sắc.

“Nhìn cho kỹ vào!”

Cậu nhanh chóng đưa tay cởi luôn cúc áo còn lại của Kim Ái, tất cả tròn xoe mắt nhìn chằm chằm vào thân thể cô ta. Không phải vùng ngực, vì vẫn còn có chiếc áo dây ngắn che lại.

Mà là phần dưới bụng, xuất hiện rất nhiều vẩy sừng thô sơ. Giống như người ta bị thương lâu ngày hình thành ghẻ lỡ trên người vậy.

“Mọi người có điều chưa biết, Quỷ Nhân Ngẫu khi đã thôn phệ thân xác sẽ thải ra rất nhiều tà khí bẩn trong lúc luyện hoá dương khí của ký chủ!”

Vừa nói cậu vừa đưa tay bóc một miếng vẩy đen lên, còn dính một chút dịch thể nhờn kéo dài, nhìn qua thật muốn nôn ói. Hàn Phong dùng cương khí tụ vào đầu ngón tay rồi bóp nhẹ, lập tức hoá thành bột vụng rơi xuống sàn nhà.

“Đây là lý do vì sao tôi cần rượu trắng, dùng cồn để ngâm tẩy đi uế khí là cách nhân gian hay làm đơn giản nhất!”

Lúc này mọi người mới im lặng nhìn nhau, trong lòng bội phục Hàn Phong rất chu đáo.

“Vậy ngâm trong vòng bao lâu!”

Mỹ Thanh tò mò lên tiếng hỏi.

“Với tình trạng này, thông thường có lẽ phải cần 5 ngày. Nhưng ở đây tôi có một chút bột Chu Sa, cậu rắc vào bồn tắm luôn đi, có thể rút ngắn thời gian hồi phục!”

Hàn Phong mò trong tay nải, lấy ra một lọ gốm sứ màu xanh lục. Tiện tay đưa cho Mỹ Thanh, căn dặn thêm một ít điều cần chú ý rồi giúp cô đưa Kim Ái vào trong bồn tắm.

“Cảm ơn cậu, ngày hôm nay thật sự đã phá vỡ quan điểm của tôi về những chuyện tâm linh!”

Mỹ Thanh tiễn chân Hàn Phong ra bên ngoài cửa, cô ngại ngùng nhìn vào nơi còn in nguyên hình bàn tay trên mặt cậu ta, tiếp tục nói.

“Không ngờ người như cậu lại là một pháp sư trừ tà, xin đừng để trong lòng những chuyện vừa xảy ra!”

Hàn Phong cười hì hì gãi đầu.

“Không sao, tôi quên rồi…ũa, mà người như tôi là có ý gì?”

Chưa kịp hỏi xong Mỹ Thanh đã quay vào bên trong đóng cửa lại, thôi kệ cứ để cô ở đây chăm sóc cho Kim Ái. Dù gì cũng chung trường, cơ hội gặp lại vẫn còn rất nhiều.

Tiểu Hoa thì chui vào đồng tiền Tương Quang, còn Tiểu Kim vẫn phải tiếp tục điều khiển cơ thể của Tiểu Tứ đi đằng sau lưng Hàn Phong rời khỏi ký túc xá nữ.

“Tiểu sư thúc…tôi…mệt quá!”

Đôi chân của Tiểu Tứ nghiêng ngã có vẻ run run, khẽ giọng gọi Hàn Phong khiến cậu phải quay người đi ngược trở lại xem tình huống.

“Này, nhập thân một người bình thường chưa bao lâu sao lại thành ra cái dạng này?”

Hàn Phong dùng cương khí cảm nhận, hồn phách của Tiểu Kim hiện tại rất suy yếu. Ngay cả cậu cũng không hiểu nổi, chuyện này rốt cuộc nguyên nhân là gì.

Cấp bật của nàng là Oán Linh, nói theo lẽ thường dù không mạnh nhưng nhập thân một người trong thời gian nhất định chắc chắn là không có vấn đề gì xảy ra.

“Tiểu sư thúc, cơ thể này dường như có thể hấp thụ ngược lại quỷ khí của tôi!”

Tiểu Kim không trụ vững được nữa, ngã quỳ xuống trong thân thể của Tiểu Tứ. Hàn Phong đành phải dùng cương khí, điểm vào hai huyệt Kháng Hội và Triều Khúc.

Tạm ngăn cho hồn phách của Tiểu Kim bị hất ngược ra bên ngoài cơ thể Tiểu Tứ. Đang ở ngoài giữa ánh mặt trời, với tình huống hiện tại nếu để nàng rời khỏi nhất định sẽ không đủ sức kháng cự lại sự thiêu đốt của Nhật Tinh.

“Ngươi trụ được bao lâu nữa?”

Hàn Phong gấp gáp lên tiếng hỏi, Tiểu Kim nhất định không nói dối. Nhưng vì sao cơ thể của Tiểu Tứ lại hấp thụ được quỷ khí của nàng, đây là một chuyện không thể tin được.

Không hơi sức đâu quản nhiều chuyện nữa, thấy Tiểu Kim lắc đầu sắc mặt có vẻ như nhạt đi. Hàn Phong đành phải kết ấn đẩy cương khí vào giữa 2 khúc xương Tỳ Bà.

Cậu trực tiếp xoay người, hất Tiểu Tứ lên trên lưng rồi chạy thật nhanh về phòng ký túc xá của mình.

Đang đi ở giữa nơi nhiều người qua lại, tuyệt đối không thể thi triển Thất Tinh Lăng Không Bộ. Nếu không, sẽ dễ gây ra sự chú ý không đáng có.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play