Ninh Yên mở to đôi mắt đen trong suốt: “Cô ấy rảnh, mà cháu thì không có nhiều sức lực như vậy.”
Nghiêm Ngọc Xương nhướng mày: “Chỉ đơn giản như vậy sao?”
Bác ấy là một chính trị gia nên việc gì cũng suy nghĩ nhiều. Ninh Yên có thể hiểu được: “Đối với cháu mà nói thì những ý tưởng như vậy không được xem là quá xuất sắc, chỉ cần cháu muốn thì cháu sẽ có ý tưởng hay hơn."
Không phải là cô ngạo mạn mà là cô đang nói sự thật.
Nghiêm Ngọc Xương đánh giá cao người có tài, nhưng đối với lời này lại nửa tin nữa ngờ. Việc làm ăn tinh dầu này càng làm càng lớn và ngoại hối cũng kiếm càng lúc càng nhiều, làm cho bên trên vui mừng không thôi.
Dạng ý tưởng như vậy mà còn không tính là quá xuất sắc sao?
“Bác nghe Nghiêm Vi nói tập đoàn Cần Phong của cháu chỉ mất năm sáu năm để từ con số 0 phát triển lên hơn 5000 nhân viên như ngày nay đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT