Ninh Hãn Hải im lặng: “Tôi thấy cũng được đấy."
Hai cha con cùng nhìn về phía Dương Liễu. Dương Liễu gật đầu nhẹ, thế thì cứ quyết định vậy đi.
Ninh Tứ không ngừng gắp đồ ăn cho cha mẹ, có chút đau lòng nói: “Mẹ ơi, sao mẹ lại gầy như thế này? Ở bên đó vất vả lắm hả mẹ? Ăn không đủ no sao?”
Ninh Yên cũng nhìn qua, theo lý mà nói thì cô đã sắp xếp tốt hết rồi. Bình thường lại gửi đồ qua đó, đáng lý ra cũng không đến nỗi vất vả như vậy chứ.
Nhưng nhìn dáng vẻ của bọn họ thì chắc là vẫn chịu một chút đau khổ rồi.
Dương Liễu nhìn cánh tay gầy guộc của mình nói: “Làm việc ở nhà ăn thì làm sao có thể không ăn no cho được, chỉ là có chút mệt mỏi thôi. 365 ngày không có ngày nào được nghỉ ngơi, luôn có người bắt mẹ phải đổi ca.”
Cũng đúng, bà là một công nhân tạm thời, vừa vào là ở chức vị thấp nhất và làm công việc khó khăn nhất. Những nhân viên chính thức bình thường đều có thể sai bảo bà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT