Ninh Yên ngồi khoanh chân: “Cháu đã nghĩ ra cách rồi, nhưng cần sự giúp đỡ của ông.”
Ông cụ Nghiêm cười ha ha nói: “Ông không tin con nhóc miệng còn hôi sữa như cháu ăn nói bậy bạ đâu.”
Bọn họ còn không có cách nào giải quyết thì làm sao mà cô có cách được? Giỡn mặt cái gì vậy?
“Có phải ông có hiểu lầm gì đó với năng lực của cháu không?” Ninh Yên nhướng mày, cực kỳ kiêu ngạo: “Hợp đồng với nước ngoài của Nghiêm Vi là do cháu giải quyết, ý tưởng cũng là của cháu. Lúc đó cũng chẳng có ai nói cháu nằm mơ cả, tư tưởng của ông già như ông đúng là xơ cứng rồi."
Ông ấy gọi cô là con nhóc miệng còn hôi sữa, cô đáp lại bằng một tiếng "ông già", ừm, hòa thôi.
Ông cụ Nghiêm trừng mắt nhìn cô, cô thật sự là một cô gái hẹp hòi mà: “Người trẻ tuổi kiêu ngạo phách lối như cháu thật không đáng yêu chút nào.”
Ninh Yên cực kỳ kiêu ngạo: “Cháu dựa vào thực lực nói chuyện cho nên bình thường đều là người khác lấy lòng cháu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT