"Đã vào 12 tiếng rồi." Giọng điệu ông cụ Nghiêm rất nôn nóng.
Ninh Yên tựa lưng vào tường một cách yếu ớt, cảm thấy một nỗi buồn khó tả như nước biển tràn vào.
Đã mười hai tiếng rồi mà còn chưa ra ngoài, rốt cuộc là vết thương này nặng đến mức nào chứ?
“Bác sĩ nói thế nào? Vết thương nặng đến mức nào vậy?”
Ông cụ Nghiêm mím chặt môi, sắc mặt già nua tái nhợt: “Những bác sĩ giỏi nhất nước đều ở đây, ông tin Nghiêm Lẫm sẽ không sao đâu.”
Lời này chắc là để an ủi chính mình, Ninh Yên nhắm mắt lại, cảm xúc dao động chập chờn không thôi, ngay cả vết thương mà cũng tránh, cái này…
Một tiếng kêu vang lên: “Ngài Nghiêm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT