Dương Bội Bội do dự một chút, nhưng Ninh Yên không chút do dự đứng ra: “Tôi đang nói chuyện với bà, bà kéo người khác vào làm cái gì? Người nhà họ Phí chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi sao?”
Chú em chồng Phí hung hăng trừng mắt nhìn Ninh Yên, Ninh Yên không vui chỉ vào hắn: “Còn dám trừng tôi? Được, chúng ta lại nói chuyện tiếp đi, quên cội nguồn là không được. Dựa theo quy định hiện hữu thì người không có công việc không thể ở lại thành phố, các người có công việc không?"
Nếu có công việc thì đúng với chính sách và cả cái nhà này cũng sẽ không gấp gáp đến nỗi như vậy.
Người nhà họ Phí sửng sốt, vẻ mặt rất khó coi. Bọn họ đã quen hưởng phúc ở thành phố nên đã quên mất điều này.
Giọng Dương Bội Bội yếu ớt vang lên: "Không có." Làm sao mà cô ấy lại không nghĩ tới chứ?
"Đó là hành vi vi phạm chính sách một cách trắng trợn, việc này là không tốt.” Ninh Yên nắm bắt chủ đề câu chuyện và ra chiêu càng sắc bén hơn: “Là một công dân tốt, tôi phải báo cáo tình hình với các cơ quan liên quan mới được.”
Người nhà họ Phí nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, vô thức nhìn về phía Dương Bội Bội cầu cứu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT