Trưởng thôn lo lắng gần chết, cẩn thận từng li từng tí nói: “Đồng chí Ninh, nếu cô đã là em gái của con dâu nhà họ Nhiếp thì chính là người một nhà rồi. Đừng làm lớn chuyện, truyền ra ngoài sẽ không hay đâu..."
Ông ta không dám đắc tội với Ninh Yên nhưng cũng không muốn danh tiếng của thôn bị hủy hoại.
Trong thôn có ăn cướp thì mọi người sẽ nghĩ sao về bọn họ? Sau này còn ai dám gả vào đây? Còn ai dám lấy con gái trong thôn chứ?
"Ai là người nhà với ăn cướp? Ăn nói chú ý một chút đi, trưởng thôn, có ba phải cũng vô dụng, trong mắt tôi không chứa nổi một hạt cát đâu." Ninh Yên nghiêm mặt.
“Tôi là người kiên định với giai cấp vô sản, kiên quyết vạch ra ranh giới rõ ràng giữa mình với phần tử xấu. Trưởng thôn, các ông đều là gia đình có truyền thống nông dân nghèo, sao có thể gộp lại làm một với phần tử xấu được? Chẳng lẽ các ông cũng bị kẻ xấu tha hóa rồi sao?”
Trưởng thôn bị dọa cho tái mặt: “Không, không, không, tổ tiên ba đời nhà tôi đều là nông dân nghèo, kiên quyết không bao giờ kết giao với phần tử xấu.”
Cánh tay của cha Nhiếp đau nhức, nhưng lúc này ông ta cũng không để ý, vội vàng nói: “Đều nói bắt trộm phải bắt tang, cô nói chúng tôi là ăn cướp vậy cô có bằng chứng không? Không có! Tôi muốn tố cáo ngược lại cô tội vô cớ đả thương người khác, bồi thường cho chúng tôi 1000 đồng tiền thuốc men."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT