Cô không có thời gian nên đã nhờ Trình Hải Đường giúp mình đi mua đồ. Mã Đại Chí và Hứa Trân cũng mua đến quên cả trời đất, mua được rất nhiều thứ.
Càng lúc càng gần, đoàn xe lửa từ từ tiến vào ga.
Ánh mắt Ninh Yên quét qua sân ga... Đột nhiên, cô nheo mắt lại, lông mày nhíu chặt.
Là Vu Hồng Hà, phía trước chị bế một đứa, phía sau chị cõng một đứa bé trong cái sọt. Trong tay chị còn đang xách hàng đi bán, quần áo mỏng manh, gầy đến kinh người.
Trên mặt chị đầy vết bầm tím và vết sẹo, là bị đánh sao?
Vu Hồng Hà cũng nhìn thấy cô, chị lao tới, bám vào cửa kính xe, mừng rỡ như điên nói: “Tiểu Muội, cuối cùng chị cũng nhìn thấy em rồi...”
Thời gian dừng xe chỉ có mười phút, Ninh Yên đưa gói đồ đã chuẩn bị sẵn mà không nói gì: “Cái này là chuẩn bị cho chị, chị cầm lấy đi. Đây là sữa bột và mấy bộ quần áo cũ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play