Cô ấy bị kẹt ở giữa rất khó khăn, chỉ muốn chuyện lớn hóa chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Bình thường Ninh Yên luôn tươi cười như bông hoa, rất dễ thương lại đáng yêu nhưng Nghiêm Vi đã nhìn ra thủ đoạn của cô, cô chính là vua hoa.
Một khi đã nổi giận thì không ai có thể chống lại cả.
Ninh Yên nhìn Nghiêm Vi với vẻ mặt thất vọng, đau lòng nhức óc nói: “Tôi cứ tưởng bạn bè sẽ là người ủng hộ tôi không do dự bất kể lúc nào. Aiz, tôi luôn nghĩ cô là bạn thân tốt nhất của tôi, xem ra là tôi tự mình đa tình rồi."
Cô dùng ánh mắt như kẻ phản bội nhìn cô ấy, vô cùng đau lòng khiến Nghiêm Vi sợ hãi. Dù có buồn bã đến mấy cũng bị cô dọa cho bay hết, ôm chặt Ninh Yên nói: “Không phải, Tiểu Yên, cô là người bạn tốt nhất và đáng tin cậy nhất của tôi mà.”
“Cô không giúp tôi mà giúp người ngoài, tôi thực sự rất buồn.” Ninh Yên dụi dụi mắt, cố gắng làm cho chúng đỏ lên, nhưng khuôn mặt vẫn kiên quyết: “Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ không còn là bạn bè nữa… ”
“Không muốn đâu, tôi đánh anh ấy cho cô.” Nghiêm Vi vội đứng dậy, đầu nóng lên, không kịp suy nghĩ mà đã tát mạnh vào cánh tay Tề Chính Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT