Liễu Thanh Thanh đã xem thân phận của mình như là trưởng bối trong nhà, khẽ cau mày nói: “Cha mẹ các con không có ở đây, Ninh Yên, cô là chị cả, có trách nhiệm chăm sóc thật tốt cho các em, dành một môi trường tốt nhất cho bọn chúng."
“Các con tuổi còn nhỏ, không có người dạy dỗ nên có nhiều chuyện không hiểu, phải lễ phép với người lớn tuổi, không được thất lễ, nhất định phải có học thức...”
Mấy chị em nhà họ Ninh: “Bà lấy tư cách gì mà nói chuyện với chúng tôi như thế? Bà có lễ lắm hả?"
“Ha ha, bà nói chúng tôi không có ai dạy dỗ, không có học thức. Nhưng còn bà nói này nó nọ con cái nhà người ta thì có học thức lắm sao?”
“Chị cả của chúng tôi là người chị tốt nhất trên đời. Một người xa lạ như bà thì có cái tư cách gì mà nói chị ấy?”
Liễu Thanh Thanh vừa thẹn vừa giận: “Dì là dì của các con.”
“Nhưng mà chúng tôi có nhận đâu.” Lúc này Ninh Nhị có thể hiểu được tâm tư của chị cả. Bọn họ đang sống tốt, tự do tự tại, chẳng lẽ còn cần tìm một trưởng bối đến đây vung tay múa chân vào cuộc sống của bọn họ sao? Hơn nữa còn là một trưởng bối không có đầu óc, chướng mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play