Anh ấy vốn tưởng mình là em hai, nhưng bây giờ anh ấy phát hiện ra anh ấy chỉ là thằng em nhỏ mà thôi.
Không biết đứng đó bao lâu, một giọng nữ cất lên: “Xưởng trưởng Diệp, anh không sao chứ? Ninh tổng mắng anh à? Vậy thì chứng tỏ cô ấy vẫn còn muốn trọng dụng anh, coi anh như người nhà của mình. Nếu cô ấy không còn muốn dùng người nữa thì sẽ không thèm lãng phí cho dù chỉ là một ánh mắt.”
Là Thẩm Lan, cô ấy lo lắng nhìn anh ấy.
Diệp Hưng Học cười khổ nói: “Tôi đang tự kiểm điểm lại mình. Ninh tổng nói đúng, là tôi sa sút, năng lực của tôi chưa đủ.”
“Anh đã làm rất tốt rồi, chú trọng đến vấn đề sản xuất, chất lượng, vệ sinh, tất cả đều có trật tự, bận rộn nhưng không hỗn loạn.” Thẩm Lan không hề khen ngợi bậy bạ mà anh ấy đã làm rất tốt trong công việc quản lý hàng ngày: “Nhưng anh không thể so sánh được với Ninh tổng, đó là thiên tài.”
Sự tôn trọng trong lời nói của cô ấy gần như tràn ra, Diệp Hưng Học ngơ ngác: “Chị và Ninh tổng quen nhau như thế nào vậy?”
Anh ấy chỉ nghe nói hai mẹ con Thẩm Lan được Ninh tổng đưa về chứ không biết tình hình cụ thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play