Ninh Yên vốn đã quen cãi nhau với ông ta nên vừa mở miệng liền nói: “Tại sao tôi phải cho ông mặt mũi? Lần trước đánh ông cũng có cho ông mặt mũi đâu.”
Hiện giờ cô là người có tiếng nói lớn nhất ở tập đoàn Cần Phong, cô và xưởng trưởng Diệp đã ngang hàng với nhau từ lâu nhưng xưởng trưởng Diệp lại làm ra cái dáng vẻ như cho cô uống, để mắt đến cô là ban ơn cho cô vậy.
Sắc mặt xưởng trưởng Diệp tái xanh, con khốn này! “Cô nói cái gì? Lặp lại một lần nữa xem.”
Người có mặt, cây có da, ông ta bị vả mặt trước mặt nhiều cấp dưới như vậy làm cho ông ta phát điên lên đi được, thực sự rất tức giận.
Ninh Yên khẽ mỉm cười, nhưng ý cười không hề chạm tới đáy mắt: “Cuối cùng tôi cũng biết tại sao nhà máy hóa chất hoạt động kém hiệu quả rồi, hóa ra toàn bộ số tiền đó đều dành cho ăn uống. Thân là xưởng trưởng mà lại đi đầu trong việc sử dụng tiền quỹ, ăn uống đến mức sập cả nhà máy, nhóm công nhân có biết không? Nhóm lãnh đạo có biết không? Quần chúng bên ngoài có biết không? Nếu mà không biết thì để tôi giúp ông tuyên truyền một chút nhé?"
Cô biết rất rõ cách phản công, cách khống chế đối thủ và cách đánh đối thủ trong vòng bảy tấc yếu.
Dưới tình huống mọi người đều ăn không đủ no mà ông đã có thịt cá ăn, còn có thể uống rượu, sao mà có thể không khiến cho người ta ghen ghét được? Sao mà có thể không làm cho người ta tức giận được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT