Cô tiêu xài vô cùng sảng khoái và thẳng thắn đến mức thư ký Ngưu cảm thấy vô cùng đau lòng. Đúng là hoang phí, tiêu hết chín vạn mà không thèm chớp mắt chút nào.
Ban đầu Ninh Anh Kiệt cũng rất đau lòng, nhưng nhìn vẻ mặt của thư ký Ngưu khi nhìn Ninh Yên quá buồn cười nên anh ta nhịn không được mà cười trộm.
Phó xưởng trưởng Tằng nhìn người duy nhất bình tĩnh, tâm tình phức tạp nói: “Ninh tổng, cô gửi một lô sản phẩm đậu nành của cô đến đây đi, để chúng tôi phát phúc lợi cho nhân viên.”
Hai mắt Ninh Yên sáng lên: “Được, đây là bảng giá, mời xem.”
Phó xưởng trưởng Tằng lại sửng sốt lần nữa: "Cô còn mang theo cái này à?" Thế này cũng quá khoa trương rồi, không phải cô là tổng giám đốc sao? Sao mà lại giống như nhân viên tiêu thụ vậy?
Ninh Yên đạt được điều mình mong muốn, cười tươi như hoa: “Đây là thói quen làm việc thôi, đường trắng của chúng tôi cực kỳ chất lượng, tốt hơn nhiều so với những nhà máy khác. Nước tương trong veo, ai đã nếm qua đều khen ngon, có muốn lấy luôn một lô không?"
Phó xưởng trưởng Tằng phục cô thật rồi, phương pháp đẩy mạnh tiêu thụ này rất xuất sắc, ngay cả cái mặt của mình mà cũng kéo xuống được: “Lấy một ít đến luôn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT