Bà Lữ không vui nói: “Sao cô có thể nói như vậy được? Đây là hai việc khác nhau. Cô gái, cô còn trẻ mà lại vô lý quá rồi, không biết kính trọng người lớn...”
Ninh Yên tức giận bật cười, bà ta đúng là coi trọng bản thân quá mức rồi: “Tôi tôn trọng tất cả những người có phẩm chất tốt, không phân biệt nam nữ già trẻ không phân biệt tuổi tác, giới tính."
Cô đá nhẹ hòn đá bên cạnh chân, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Hơn nữa, tôi không cần người khác dạy tôi làm việc.”
“Cô…” Bà Lữ mím môi, vẻ mặt có chút khắc nghiệt: “Xưởng trưởng Ninh, cầu xin cô, thằng ba mà không có việc làm không thể lấy vợ được, tôi không thể trơ mắt nhìn tương lai của nó bị chặt đứt. Chẳng lẽ cô nhẫn tâm như vậy sao?"
Ninh Yên cười gần chết, có cái gì mà không đành lòng? Liên quan cái rắm gì đến cô.
"Các người chạy đến gặp tôi, phó đội trưởng Lữ và Tô Phượng có biết không?”
Bà Lữ đảo mắt nói: “Biết, đương nhiên biết, bọn chúng đều đồng ý. Xưởng trưởng Ninh, cô phá lệ đi, bà già này cầu xin cô mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play