Ninh Xuân Hoa cũng lo lắng, nghe thấy giọng điệu này thì không chỉ một hai người, mà là rất nhiều người. Nếu như thế thì làm sao mà có thể nhận được chứ?
Đến lúc đó, xưởng nước tương không tuyển người từ đội của mình mà tuyển tất cả đều là người ngoài thì làm sao để giải thích với các thôn dân đây? Công việc này không có cách nào để làm được.
Ông ấy càng lo lắng nhận một nhóm quân tẩu này rồi sẽ càng khó quản lý, nếu không xử lý tốt sẽ trở thành ngòi nổ cho sự xung đột giữa hai bên.
Ninh Yên nhìn thấy vậy, yên lặng thở dài.
Cô bước tới nói: “Quân nhân và dân chúng đều là người một nhà, theo lý thì phải nên giúp đỡ lẫn nhau, nhưng xưởng nước tương của chúng tôi còn chưa biết có thể thành lập thành công hay không. Nếu không thuận lợi thì sẽ làm chậm trễ người ta, như thế này thì không tốt lắm đâu."
Cô sẽ nói thẳng những điều khó khăn trước miễn cho sau này gặp phải phiền phức.
Phùng Hạo có chút ngạc nhiên, không ngờ một cô bé lại có thể đứng ra làm chủ: “Nếu thật sự không được thì chúng tôi cũng sẽ không có oán hận gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT