Đường Huyền sau khi bị Tư Nam ôm qua, rất mau liền khôi phục lại bộ dáng trầm ổn bình tĩnh.
Nhưng mà vẫn là có chút không giống nhau.
Ngày thường, cung tên của hắn cơ hồ là không rời xa bản thân, chỉ có lúc ăn cơm là sẽ tháo xuống, đặt ở nơi mà giơ tay liền có thể với tới. Nhưng mà lúc này, cung tên kia rõ ràng cách hắn lại có chút xa, bản thân cũng không có nhìn xem một chút.
Tư Nam thầm than một tiếng, ôn thanh hỏi: “Ngươi hối hận rồi sao?”
Hối hận khi đã giết người sao?
Hối hận đã giết thiếu niên kia sao?
Đường Huyền lắc đầu, “Không hối hận".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play