Nhưng mà, lúc đi đến bìa rừng, hơn mười bóng đen đột nhiên đi tới chặn đường.  

Những tên đàn ông áo đen này đều mặc đồ của Hắc Ám Điện Tông, hơi thở mỗi người đều mạnh mẽ, ánh mắt hằm hằm nhìn Đào Linh cùng Lâm Lăng.  

Người đàn ông trung niên cầm đầu kia, dáng người hơi lùn, dao động hơi thở cường đại khiến cho người ta cảm thấy hít thở không thông.  

Nhìn cách ăn mặc của đám người này hiển nhiên là nhân vật cấp trưởng lão của Hắc Ám Điện Tông.  

Nhìn thấy người của Hắc Ám Điện Tông đột nhiên đuổi tới nơi này, mặt đẹp của Đào Linh khẽ biến.  

Đặc biệt là khi nhìn đến cái vị trưởng lão Điện Tông kia, ánh mắt của nàng ngay lập tức trở nên đông cứng.  

“Ông ta chính là sư phụ của Địch Nghiêu, tên Ngô Phong.”  

Đào Linh nhẹ giọng nhắc nhở nói.  

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, đánh giá cái vị trưởng lão hộ điện tên ‘ Ngô Phong ’ kia.  

Nhìn đặc điểm ngũ quan trên khuôn mặt cùng dáng người này, quả thực có vài điểm giống với Địch Nghiêu.  

Mà Ngô Phong lần này mang theo các đệ tử Điện Tông, thực lực cũng vô cùng mạnh, dường như đều là cường giả bậc 3 Thánh Vực.  

Cộng thêm thực lực của ông ta cũng rất mạnh, với đội hình kh ủng bố như thế này ngay lập tức khiến bầu không khí bị áp đảo.  

“Người của Chấp Sự Đường các ngươi, nhiệm vụ hôm nay là giữ gìn trật sự của cuộc tỉ thí các điện, sao lại vô duyên vô cớ chạy tới nơi này?”  

Ánh mắt Ngô Phong sáng như đuốc, nhìn chằm chằm hai người Lâm Lăng, ngữ khí uy nghiêm chất vấn nói:  

“Nếu không khai ra đúng sự thật, thì đừng hòng rời đi!”  

Tại bãi đất trống ngoài bìa rừng, Lâm Lăng và Đào Linh đứng cạnh nhau, ánh mắt có chút nghiêm trọng. Đối mặt với trưởng lão hộ điện cùng với hơn chục cường giả tầng thứ 3 của Thánh Vực, bọn họ hoàn toàn không có sức chống trả. Nếu như xông vào thì chỉ sợ sẽ bị giết ngay tại chỗ! Cách duy nhất lúc này chỉ có thể là dựa vào trí thông minh.  

Ánh mắt Lâm Lăng chợt, hắn điên cuồng xoay người muốn chạy trốn.  

“Ta hỏi lại một lần nữa, vì sao các ngươi lại tới đây?”  

Trông thấy hai người Lâm Lăng im lặng, sắc mặt của Ngô Phong trở nên u ám.  

Ánh mắt của ông ta bất thường, nghiêm khắc trách mắng: “Nếu như không nói thật thì với tư cách là trưởng lão hộ điện, ta có quyền trừng phạt các ngươi ngay tại chỗ!”  

Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Đào Linh thay đổi, nàng do dự không biết có nên nói ra sự thật hay không. Thế nhưng nếu nói ra chuyện Địch Nghiêu đã bị giết thì hôm nay nàng và Lâm Lăng chắc chắn sẽ không thoát khỏi Hắc Ám Điện Tông!  

Làm sao bây giờ?  

Trong lòng Đào Linh bắt đầu có chút lo lắng, hiện tại nàng không nghĩ ra lý do thoái thác nào tốt cả. Dù sao loại người lọc lõi như Ngô Phong không thể nào bị lừa cho qua dễ dàng như vậy được.  

“Chúng ta ở đây đương nhiên là thực hiện chức trách của mình rồi.”  

Tuy nhiên lúc này, đột nhiên Lâm Lăng lại tiến lên một bước.  

Đối mặt với đám người Ngô Phong của Hắc Ám Điện Tông, Lâm LĂng bình tĩnh nói: “Vốn dĩ ban đầu Chấp Sự Điện được thành lập bởi Cửu đại Điện Tông nên có được đặc quyền tuyệt đối đi tới bất cứ chỗ nào để chấp hành công vụ.”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play