Bất chợt, ánh mắt Đào Linh quét ra tứ phương, vẫn chưa phát hiện ra thi thể của Chu Tấn, tức giận hỏi.  

“Chạy rồi.”  

Lâm Lăng lắc đầu, biết rồi nhưng cố tình hỏi: “Hắn làm sao vậy?”  

“Chính là hắn lừa ta đến nơi này, sau đó thiết lập vây trận cùng với Địch Nghiêu hòng khiến ta không thể thoát ra được.”  

Đào Linh tức giận cắn chặt môi, phẫn nộ nói: “Không ngờ được hắn ta lại là nội gián, thảo nào mỗi lần Chấp Sự Đường chúng ta tiến hành vây bắt thì tên háo sắc kia đều chạy thoát được.”  

“Sau khi trở về, ta nhất định phải bẩm báo Vệ đại thúc, tìm hắn ta tính toán chuyện này!!”  

Ánh mắt Lâm Lăng hơi hiện sự cổ quái nhìn Đào Linh một cái.  

Bởi vì nàng chưa triệu hoán hệ thống nên chưa phát hiện ra hệ thống rút thăm trúng thưởng của nàng đã mạnh mẽ dung hợp với hệ thống của hắn rồi.  

“Thôi đành vậy, hiện giờ cảm xúc của nàng ta không được tốt, nên đợi từ từ rồi nói vậy.”  

Trong lòng Lâm Lăng hơi do dự một chút định nói nhưng sau đó đành gác lại suy nghĩ này.  

Lần đầu có được loại hệ thống rút thăm trúng thưởng, hắn lúc này giống như một thằng nhóc vừa có được món đồ chơi mới, cảm thấy vô cùng mới lạ. Tính là mân mê một thời gian rồi hẵng ngả bài với Đào Linh.  

“Chúng ta nhanh rút lui đi, nếu như bị sư phụ của Địch Nghiêu phát hiện, muốn chạy cũng không được đâu.”  

Sau đó, hình như Đào Linh nghĩ ra được gì đó, vội vàng nhắc nhở.  

“Sư phụ của hắn rất lợi hại sao?”  

Lâm Lăng đối với kẻ địch này không khỏi tò mò dò hỏi.  

“Vô cùng lợi hại.”  

Đào Linh gật đầu thật mạnh, nói: “Tên đó là trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông, tu vi đạt tới bậc 6 Thánh Vực!”  

Nghe được lời này, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co lại, nhịn không được hít sâu một hơi.  

Cường giả võ đạo bậc này, nếu như gặp phải chỉ sợ dùng tất cả át chủ bài mà hắn có được cũng sẽ bị đối phương đánh cho hồn bay phách tán!  

“Hơn nữa, ta còn từng nghe qua một tin tức, trưởng lão hộ điện có người con riêng là Địch Nghiêu.”  

Môi đỏ Đào Linh hé ra một ý cười, bắt đầu tám chuyện.  

Nhưng người nói vô tình người người nghe lại rất hiểu.  

Trong mắt Lâm Lăng bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu ra được.  

Dù sao thì một trưởng lão hộ điện tuyệt đối không thể vì một đồ đệ mà dám giở trò sau lưng, chống lại hành động bắt giữ của Chấp Sự Đường được. Chỉ có mối quan hệ con riêng như này mới có thể khiến ông ta vẫn luôn bao che, thậm chí đối với cái hành vi đi bắt nữ nhân về song tu này của Địch Nghiêu cũng coi như không thấy.  

“Một khi đã như vậy, chúng ta đi về Chấp Sự Đường trước.”  

Lâm Lăng suy xét đến tính nghiêm trọng của sự tình, lập tức không trì trệ nữa.  

Nói xong hắn vung bàn tay lên, linh lực kéo dài ta, trực tiếp thu thi thể Địch Nghiêu vào trong túi trữ vật.  

Giá trị giải thưởng nhiệm vụ là hai vạn điểm phụng hiến, cũng không thể bị các thành viên của Chấp Sự Đường đoạt đi công lao này được.  

Sau đó hai người cùng nhau, phóng nhanh lao ra ngoài.  

Vèo vèo vèo!!! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play