Lời này vừa thốt ra, trong phòng lập tức yên lặng hồi lâu.
Trần Ngật ngừng hôn cô, thoáng thẳng người dậy, cảm xúc trong mắt còn chưa tan hết, đôi môi vừa hôn xong còn vương ánh nước khiến cho khuôn mặt anh thêm phần diễm lệ.
“Hửm?” Anh kéo dài âm cuối, gằn từng chữ: “Miễn, dịch, với, cái, đẹp?”
“…..” Nguyễn Miên nói xong mới nhận ra mình lỡ lời, ánh mắt né tránh mất tự nhiên, còn cố tình giả ngốc, “A, gì cơ?”
Trần Ngật vươn tay nhéo mặt cô, tay hơi dùng sức, vốn định hỏi tội, kết quả cô khẽ kêu đau khiến anh bị dời sự chú ý, “Làm đau em à?”
Nguyễn Miên ngước lên, tay vòng qua cổ anh, làm nũng: “Có hơi.”
Da cô vừa trắng vừa mềm, chỉ hơi dùng sức đã đủ để lại dấu vết. Trần Ngật nhớ đến lần ở khu thiên tai, anh chỉ nắm tay cô một chút thôi cổ tay cô đã đỏ lên rồi.
Lúc này hai má cô cũng vậy, hai dấu tay in hằn rõ ràng, giống như thoa má hồng nhưng không đều vậy, thoạt nhìn đáng yêu không chịu được.
Trần Ngật cúi đầu hôn lên nơi đó. Cánh môi chạm vào hai má, phát ra tiếng “chụt chụt” rất nhẹ. Anh thở dài, “Sao lại mỏng manh thế này?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play