Việc Lâm Gia Hủy rời khỏi thành phố B không phải nói đi là đi ngay được. Chị học tập và sinh sống ở thành phố này hơn mười năm, gần như đã đặt mười năm quan trọng nhất của đời mình tại đây, ngoài tình yêu và công việc ra còn có những chuyện vụn vặt khác nữa.
Một trong số đó là việc thuê nhà chung với Nguyễn Miên. Lúc trước căn hộ này do Nguyễn Miên thuê, hai người ở chung là vì muốn chia sẻ tiền thuê nhà, nhưng càng nhiều hơn là muốn chăm sóc lẫn nhau. Giờ chị nói sắp phải đi, trong lòng không khỏi thấy áy náy.
Nhưng thật ra Nguyễn Miên thấy không sao cả, trên đời này bữa tiệc nào cũng sẽ đến lúc tàn, mấy năm qua cô đã trải qua biết bao cuộc chia ly, thậm chí cô còn quay sang an ủi Lâm Gia Hủy đừng thấy áy náy quá.
Có điều tiền thuê nhà một năm nếu hai người chia nhau thì vừa đẹp, một người thì có hơi quá sức, hơn nữa hợp đồng thuê nhà gần đến lúc hết hạn rồi, Nguyễn Miên quyết định thuê một căn hộ nhỏ gần đó. Khi ấy ngoài lúc đi làm ra, mỗi khi rảnh cô lại đi xem nhà cùng người môi giới.
Đến Tết Trung thu, Nguyễn Miên được nghỉ một ngày. Mới sáng sớm đã nhận được điện thoại của Phương Như Thanh, hai mẹ con trò chuyện một hồi.
Nói ra cũng lạ, lúc trước Phương Như Thanh không hài lòng với Trần Ngật lắm, nhưng không biết Nguyễn Minh Khoa nói gì với bà, sau khi bà biết chuyện thì không phản đối hay gì nữa, lúc này còn hỏi han tình hình của Trần Ngật, “Hôm nay Trần Ngật được nghỉ không con?”
Nguyễn Miên sửng sốt môt lúc rồi mới đáp, “Không ạ, chắc đến Quốc khánh anh ấy mới được nghỉ.”
“Thế à.” Phương Như Thanh không hỏi nhiều nữa, “Mẹ thấy con đăng trên vòng bạn bè nói muốn tìm phòng cho thuê, sao thế, cô gái thuê nhà chung với con đâu?”
“Chị ấy về bệnh viện ở quê làm rồi ạ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT