Vẻ mặt Tống Du như đóng băng, khóe môi cứng ngắc tự dưng co giật hai lần.

Cô ta tin lời Thư Vân nói.

Đến xem Yên Nam thi đấu quả thật có sức thuyết phục hơn so với khi nói cố tình đến tìm gặp Trần Sí.

Tống Du hắng giọng, nhưng giọng điệu cũng không dịu đi mấy:

"Dù sao thì, cô hãy biết điều tránh xa bạn trai tôi ra."

Thư Vân ngoan ngoãn gật đầu:

"Ừ, nếu sau này anh ấy chủ động tới tìm em thì em sẽ biết tự động trách mặt."

Tống Du bị sặc, hai hàm răng đập mạnh vào nhau.

“Còn nữa… thu hồi tâm tư của cô lại đi, Yên Nam sẽ không coi trọng người như cô đâu.”

Không khí ngưng đọng trong giây lát.

“Chị, đàn anh Yên Nam tuy rằng rất khó theo đuổi nhưng điều kiện của em cũng không tệ.”

Thư Vân ngước đôi mắt hoa đào xinh đẹp lên: “Sao chị lại không động viên em?”

Tống Du nghẹn ngào không nói nên lời, hồi lâu sau mới nặn ra được một câu: “Tôi… cũng là vì muốn tốt cho cô mà thôi.”

Cô ta nóng lòng muốn hù dọa cô và bảo cô tránh xa Trần Sí thì có thể hiểu được.

Nhưng còn Yên Nam thì sao, Yên Nam và Tống Du có quan hệ gì với nhau đây?

Sau khi hai người chào tạm biệt không mấy thân thiện, Tống Du liền nhanh chóng bước ra ngoài, Thư Vân giống như một đứa trẻ vừa bị bố mẹ mắng cúi đầu nhanh chóng đi về hướng ngược lại.

Sau khi rẽ vào một góc vuông, bước chân của cô đột nhiên dừng lại.

...

Thư Vân chợt nghĩ tới một câu ngạn ngữ - kẻ làm ác ắt phải chết.

Yên Nam vẫn mặc bộ đồng phục bóng rổ màu xanh tím, cơ bắp trên cánh tay anh vừa rắn chắc vừa cân đối, màu da của anh rất trắng, giờ phút này thậm chí còn trắng đến mức có chút chói mắt, trông giống như kính chiếu yêu đang phản quang vậy, sáng rực chói mắt, chuẩn bị thu tiểu yêu tinh là cô.

Thư Vân cao 169 cm, so với chiều cao trung bình của các cô gái thì có thể coi là khá cao, nhưng khi cô đứng trước mặt Yên Nam và bị anh nhìn xuống từ trên cao, cô chợt cảm thấy mình lại nhỏ bé như những hạt bụi trong không khi.

Vẻ bất lực chợt thoáng qua gương mặt cô, nhưng nội tâm của Thư Vân rất mạnh mẽ, rất nhanh chóng cô đã lấy lại được bình tĩnh.

Cô và Tống Du một mình nói chuyện, tên họ Yên lại đứng đây nghe lên, chung quy cũng không phải là hành vi nhân nghĩa gì, cũng là kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi.

"Chào học trưởng."

Thư Vân mỉm cười chào anh, như thể hai người vừa tình cờ gặp nhau ở bên đường.

"Trận đấu vừa rồi thú vị quá. Các đàn anh chơi bóng rổ hay quá."

"Ừm."

Một lời nói rất thờ ơ, hoàn toàn không nghe ra chút cảm xúc gì.

Thư Vân cũng không để ý đến sự thờ ơ của anh, cô vẫn nở nụ cười ấm áp chào tạm biệt anh:

"Em đi đây, tạm biệt học trưởng."

Lúc này, không đợi Yên Nam đáp lại, tiểu cô nương đã nhẹ nhàng đi lướt qua anh.

"Bên kia không có đường."

Giọng nói trong trẻo và trầm ấm của chàng trai vang lên từ phía sau, ý tốt nhắc nhở và ý tứ trêu chọc dường như chỉ cách nhau bởi một ranh giới mong manh.

Thư Vân lùi lại vài bước, thắt chặt dây đeo cặp sách, một lọn tóc dài đen nhánh từ sau tai rơi xuống khuôn mặt cô.

Mũi cô gái vểnh lên, lúc đi ngang qua anh lần nữa, chóp mũi trắng nõn kia rõ ràng vẫn còn nhăn nhó một chút.

Cô thực sự không muốn cảm ơn anh vì anh đã có ý tốt chỉ đường.

Nhưng cuối cùng cô vẫn không thể đắc tội với vị học trưởng được người người yêu mến này.

Bóng lưng cô gái vẫn nhẹ nhàng thướt tha, hoàn toàn không có một chút dấu vết quẫn bách gì cả.

Yên Nam đi theo phía sau cô, cách sau cô chừng mười mét, hai người bọn họ một trước một sau đi ra con đường mòn vừa xảy ra cuộc chiến giữa hai chị em kế.

Các bạn cùng phòng đang chờ ở phía đối diện, Thư Vân nắm tay Ứng Trăn, tay bên kia của cô bỗng nhiên bị Hướng Duyệt kích động ôm lấy.

"Vân, sao cậu lại đi ra ngoài cùng với đàn anh Yên Nam vậy?"

Một chữ "cùng" này rất vi diệu, nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí*, nhất thời các chị em tốt của cô bắt đầu bàn tán vô cùng sôi nổi.

*Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí: Cùng một vấn đề, mỗi người sẽ có những cách nhìn nhận và đánh giá khác nhau.

Thư Vân quay người lại, liền nhìn thấy người đàn ông cao lớn đi ở phía sau cô liền rẽ vào cửa hông của phòng thi đấu bóng rổ.

Chiếc áo đấu càng làm nổi bật vẻ nam tính của anh, có vẻ trái ngược hoàn toàn với phong thái cao quý ngày thường của anh.

Phạm Thi Thi có đầu óc đơn giản tổng kết bằng hai chữ: "Yêu ma.”

Thực ra hai từ “thượng đế” có thể phù hợp với hình tượng cao quý của Yên Nam hơn, nhưng con gái không thích những từ ngữ quá lạnh lùng. Trong tưởng tượng của bọn họ, thiên đường và địa ngục đều có chung một cánh cửa, các vị thần cũng chỉ là những kẻ không hoàn hảo và một ngày nào đó bọn họ sẽ bị tình yêu kéo khỏi ra khỏi bàn thờ.

Cuối tuần, giữa tháng 9, sắc thu đã về, nhưng nhiệt độ buổi chiều vẫn nắng nóng như đổ lửa.

Thư Vân và Ứng Trăn nằm trong bán cán sự của lớp, sau cuộc họp nhỏ vào lúc 3 giờ 30 chiều, hai người bọn họ đi dọc theo con đường rợp bóng cây trở về ký túc xá, những vệt nắng lốm đốm rơi xuống vai bọn họ. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Ứng Trăn sợ nóng, mới đi được nửa đường mà mồ hôi đã tuôn như mưa.

Lau xong tờ khăn giấy thứ hai, Ứng Trăn đột nhiên hỏi:

"Thư Vân, cậu có thích bơi lội không?"

“Thích, bơi lội có thể xúc tiến tuần hoàn máu và cũng rất tốt cho da.”

“Vậy lát nữa chúng ta cùng đi bơi nhé.”

Ứng Trăn đề nghị: “Tớ vừa làm thẻ thành viên ở phòng tập thể dục đối diện trường chúng ta, nhân viên ở đó còn tặng cho tớ rất nhiều phiếu trải nghiệm một lần, trùng hợp có thể cho cậu dùng.”

Thư Vân nhịn không được nhéo nhéo cánh tay cô ấy.

Ayda, một cô bé chỉ cao 1,6 mét, dáng người nhỏ nhắn, gương mặt dễ thương đáng yêu, nhưng không ngờ cơ bắp trên cánh tay cũng phát triển rất tốt.

Ứng Trăn: “Để tớ nói cho cậu một bí mật… Thực ra trước kỳ thi đại học tớ đã rất béo, trong kỳ nghỉ hè tớ đã tập luyện cả ngày lẫn đêm để giảm cân, nếu sau này không kiên trì tập thể dục thường xuyên thì tớ sẽ rất dễ bị tăng cân trở lại."

Tay Thư Vân trượt đến eo cô ấy bóp chặt phần da thịt mẫn cảm, sau khi thành công, cô nhanh chóng rút tay lại:

"Ha ha, chúng ta mau về ký túc xá chuẩn bị đồ thôi, tớ không chờ được thêm giây phút nào nữa rồi."

Thật ra Ứng Trăn còn có một bí mật nhỏ chưa nói.

Lúc còn ở trường trung học, cô ấy rất thu mình bởi tự ti vì hình dáng cơ thể của mình. Ban tự nhiên vốn đã có ít nữ sinh theo học, cô ấy còn là kiểu người mọt sách điển hình, vậy nên cô ấy có rất ít bạn bè.

Vào ngày đầu tiên lên đại học, khi nhìn thấy Thư Vân, Ứng Trăn hoàn toàn không dám tưởng tượng mình có thể kết giao với một cô gái hoàn mỹ như vậy.

Ngoại hình Thư Vân rất xinh đẹp, tính tình lại hòa đồng, bởi vì cùng mục tiêu học tập nên cô ấy và Thư Vân nhanh chóng trở thành chị em tốt của nhau.

Ở chung được một khoảng thời gian dài, Ứng Trăn gần như có cảm giác như mình sắp bị bẻ cong.

Phạm Thi Thi và Hướng Duyệt đang chen chúc trên một cái giường thoải mái nằm run chân xem phim, Ứng Trăn lịch sự hỏi hai vị tỷ tỷ thuộc trường phái hưởng lạc này có muốn cùng đi bơi hay không, ngay lập tức cô ấy liền nhận được câu trả lời như mọi khi:

"Lần sau nhất định sẽ đi!"

Deli Fitness là chuỗi phòng tập thể dục địa phương lớn nhất ở Ninh Châu, phòng tập đối diện cổng trường đại học Ninh Châu vừa mới khai trương cách đây không lâu, có diện tích rộng, trang thiết bị vô cùng hiện đại, lượng người qua lại cũng ít.

Thiết kế nội thất trong phòng tập thể dục rất cao cấp. Sau lần đến làm thẻ, đây là lần thứ hai cô ấy đến đây, cô ấy hào hứng giới thiệu Thư Vân:

"...Ở đây có hai bể bơi, chia thành bể bơi dành cho hội viên và bể bơi VIP. Thẻ của tớ chỉ có thể vào bể bơi dành cho hội viên, nhưng tớ có hai phiếu trải nghiệm bể bơi VIP, hôm nay chúng ta tận hưởng cảm giác sang trọng một lần cho biết đi."

Thư Vân: “Cậu giữ lại để dùng đi.”

“Không sao đâu, trước sau gì cũng phải dùng mà.”

Ứng Trăn trời sinh đã có một giọng nói có vẻ nũng nịu như một cô bé đáng yêu.

Bể bơi VIP quả thực rất sang trọng, không gian bên trong tuy khép kín nhưng lại rất sáng sủa như đang ở ngoài trời, nước trong bể cực kì xanh trong, chỉ thấy vài cái đầu thỉnh thoảng nổi lên bên trên.

Sau khi mặc đồ bơi vào, hai cô gái ngầm liếc nhìn ngực nhau.

Ứng Trăn sinh ra đã trắng, nhưng Thư Vân lại càng trắng hơn, toàn thân trắng nõn như tuyết, vòng 1 cũng rất đầy đặn quyến rũ.

Thư Vân hiếm khi lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng:

"Cảm giác như... của cậu lớn hơn tớ một chút."

"Mỗi khi tập luyện tớ đều luôn cố gắng chăm chút cho vòng 1 của mình, nhưng hình như của cậu… còn đẹp hơn."

Bộ đồ bơi của cả hai người bọn họ đều theo phong cách bảo thủ, so với cô gái mặc bikini chấm bi vừa đi ngang qua thì trông cả hai giống như hai nữ sinh trung học đến đây tập luyện thêm ngoài giờ, ngay cả một tấc da thịt cũng không để lộ ra bên ngoài.

Sau khi xuống nước, hai cô gái bắt đầu tách ra, dáng vẻ tự do giống như hai con cá vừa được thả về biển, sau đó liền bắt đầu lao vào tranh tài với nhau.

Thư Vân vịn tay bám vào thành bể ở khu vực nước cạn, cô dùng mu bàn tay lau mặt:

"Tớ sẽ thử bơi bướm, chúng ta gặp nhau ở đầu bên kia của khu nước sâu nhé."

"Không thành vấn đề."

Tứ chi Thư Vân trắng trẻo thon dài, khi cô gập cánh tay đẩy nước trông hệt như cánh bướm đang xòe ra, hai cái chân như một cái đuôi cá thỏa thích vẫy vùng trong nước, cô tiến nhanh về phía trước giữa muôn vàn ánh sáng bạc lấp lánh nhấp nhô.

Ngón tay chạm vào thành bể bơi, Thư Vân ngửa đầu hít một hơi thật sâu, đột nhiên cô bắt gặp một đôi mắt một mí tràn đầy hưng phấn.

"Em họ Thư, thật sự là em à!"

Kiều Nhạc đang ngồi xổm bên cạnh bể bơi, hai tay chạm đất, trên mặt là vô số bọt nước, nhịp tim cũng kịch liệt tăng vọt.

Bể bơi quả thực là nơi tốt nhất để giám định mỹ nhân!

Bộ áo tắm trơn màu đơn giản càng làm tôn lên vóc dáng nhấp nhô của cô gái, những giọt nước tụ lại ở ngực tạo thành một rãnh sâu. Trên đầu cô còn đang đội một chiếc mũ bơi màu đen vô cùng bình thường, tóc dài được bao bọc trong đó, lộ ra hình dáng đầu đầy đặn cùng đường nét hàm dưới xinh đẹp.

Thư Vân cũng hơi giật mình:

"Đàn anh Kiều Nhạc?"

“Vừa rồi anh nhìn từ xa đã thấy quen mắt, hóa ra thật sự là em, em bơi bướm rất chuẩn, lợi hại đấy!”

Thư Vân nổ một nụ cười đầy đơn thuần:

"Đàn anh, anh quá khen em rồi."

Yên Nam cười toe toét đến nỗi khóe miệng như sắp bị kéo dài đến tận mang tai, anh ta đột nhiên vẫy tay về phía lối vào phòng thay đồ: ( truyện đăng trên app TᎽT )

"Yên Nam, ở đây."

Hai người này thật sự là như hình với bóng, trong nháy mắt Thư Vân nhìn thấy Kiều Nhạc, trong lòng cô cũng đã đoán được.

Người đang đi tới chỉ mặc một chiếc quần bơi màu đen càng làm tôn lên làn da trắng lạnh của anh, cơ thể đã được tắm trước qua nước nên lúc này trông cứ như đang phát sáng, từng đường nét cơ bắp như được thượng đế tỉ mỉ nhào nặn ra, đặc biệt là những đường nét cơ bụng vô cùng rõ ràng và rắn chắc, cộng thêm nhân ngư tuyến* đang lấp ló gần mép quần bơi, trông anh cứ như một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc.

*Nhân ngư tuyến hay còn được gọi là đường nhân ngư, là chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V. Trong “Hội hoạ luận” Leonardo da Vinci lần đầu đưa ra định nghĩa “nhân ngư tuyến” làm chỉ tiêu cho vẻ đẹp và gợi cảm.

Ứng Trăn quay đầu lại và bịt mũi nhìn về phía Thư Vân.

Cô ấy sắp bị chảy máu mũi rồi.

Đối mặt với một mỹ nam tuyệt sắc như thế, Thư Vân cũng có cảm giác tương tự, từ duy nhất còn sót lại trong đầu cô lúc này chính là hai từ "yêu nghiệt" mà Phạm Thi Thi thường hay nhắc đến.

Yên Nam trực tiếp phớt lờ ba người bọn họ, anh khoan thai đi tới trước thêm vài bước, tự đứng đó khởi động để làm nóng người.

Kiều Nhạc liền vội vàng đi theo sau:

"Ayda, đừng vội bơi thế chứ, chúng ta trò chuyện một lát đi."

“Hai người nói chuyện của hai người đi.”

“Cũng được, cậu có thể bơi một mình, ba chúng tôi ngồi trên bờ xem cậu biểu diễn, cũng tiện thuận miệng bình luận luôn.”

"..."

Yên Nam lạnh lùng nhìn Kiều Nhạc, vào năm đầu tiên của đại học số lượng bạn gái của anh chàng này có thể xếp đầy cả một bàn mạt chược, nhưng bây giờ anh ta đột nhiên thoái lui trở thành một một chàng trai đầy e dè và ngay cả khi trò chuyện với các cô gái cũng phải kéo anh em đi cùng.

Trên bờ vực nước sâu, bốn người vừa nghịch nước vừa thích thú trò chuyện.

Đề tài chuyển từ thời tiết, học tập, thức ăn trong căn tin rồi sau đó tự nhiên kéo dài sang tận vấn đề tình cảm.

Biết được mỹ nhân vẫn còn độc thân, Kiều Nhạc càng trở nên hưng phấn hơn bao giờ hết:

“Em họ Thư thích mẫu con trai như thế nào?”

Thư Vân cụp mắt xuống và thoáng suy nghĩ.

Kiều Nhạc: “Ayda, đừng nói là em không thích con trai đấy nhé?”

"Không phải."

Thư Vân vừa phản bác, trong đầu cô không khỏi thoáng hiện lên hình ảnh xấu hổ bên ngoài sân bóng rổ vài ngày trước.

...

"Em đặc biệt ngưỡng mộ học trưởng Yên Nam."

“Hôm nay em đến đây chính là để xem anh ấy thi đấu.”

“Tuy rằng anh ấy rất khó theo đuổi nhưng điều kiện của em cũng không tệ.”

Yên Nam đang ngồi ở một bên khác của Kiều Nhạc, anh hơi ngả người về phía sau, từ vị trí của Thư Vân, cô chỉ có thể nhìn thấy đôi chân thon dài và săn chắc của anh.

Anh từ đầu đến cuối đều không nói một lời, hoàn toàn tách biệt mình khỏi cuộc trò chuyện của bọn họ.

Kiều Nhạc tiếp tục truy vấn đến tận gốc rễ:

“Đàn em Thư thích kiểu con trai chủ động hay lạnh lùng?”

Một tay Thư Vân xoa nhẹ má của mình: "Chủ động."

Ứng Trăn vốn còn tưởng rằng Thư Vân sẽ chọn kiểu người lạnh lùng:

"Cậu bị con trai theo đuổi riết chưa sợ à? Mấy anh chàng theo đuổi cậu ngày nào cũng đứng chờ trước cổng ký túc xá, bọn họ còn quấn lấy tớ hỏi về cậu đủ điều."

Thư Vân: "Chủ động mới có bắt đầu. Nếu tớ có người mình thích thì tớ cũng sẽ chủ động theo đuổi anh ấy.”

Lời còn chưa dứt, Kiều Nhạc đột nhiên đứng dậy, dáng vẻ tràn đầy nhiệt tình:

"Hai em muốn uống gì? Để anh đi mua cho hai em."

Thư Vân và Ứng Trăn xua tay, nói không muốn tốn tiền của đàn anh.

Yên Nam bình tĩnh nói: “Phòng tập này là của gia đình cậu ta.”

Kiều Nhạc: "Thẻ thành viên của đàn em Ứng Trăn là thẻ hạng bình thường phải không, chờ xíu để anh lấy cho hai đứa hai cái thẻ VIP."

Hai cô gái ngơ ngác nhìn bóng lưng Kiều Nhạc rời đi, bóng lưng của anh ta dần trở nên cao lên trong tầm mắt của bọn họ.

Trong lòng Ứng Trăn nửa vui nửa buồn, cô ấy kéo Thư Vân sát lại gần lẩm bẩm một lát, còn tự hỏi không biết thẻ thành viên mình đã làm có trả lại được không.

Nhân vật sôi nổi nhất đã đi mất, ba người còn lại nhất thời trở nên lúng túng, Ứng Trăn đột nhiên nhớ lại mục tiêu đến đây của mình, hai tay cô ấy chống lên, sau đó nhanh chóng nhảy vào bể bơi.

Yên Nam giống như bị đóng đinh vào bờ, anh cúi đầu yên lặng nghịch điện thoại di động, vẻ mặt đầy nghiêm nghị, trên gương mặt tuấn tú hiện ra năm chữ vô cùng rõ ràng “người lạ chớ tới gần”.

Cô đoán chắc là anh đang bận rộn gì đó, với lại cô và anh cũng không có đề tài chung gì để nói chuyện.

Cô nhấc đôi chân trắng như ngọc đang ngâm trong nước lên, lật người, đưa lưng về phía bể bơi chậm rãi xuống nước.

Bàn tay cô dán lên bề mặt gạch men trơn nhẵn, nơi này là khu vực nước sâu, mực nước cao hơn một mét tám, sau khi vào nước chân cô không thể chạm tới đáy hồ.

"Xuống nhanh đi!"

Tiếng la hét của một người xa lạ bỗng vang đến bên tai cô, sau đó là một tiếng “bụp” lớn và những tràng cười phá lên, khi Thư Vân quay đầu lại, cô chỉ thấy những bọt sóng đang ùn ùn quét về phía mình.

Cú va chạm mạnh làm rung chuyển cánh tay đang bám vào bờ của cô, và vì chân cô không thể chạm đáy nên Thư Vân đột nhiên mất đi trọng tâm và vùng vẫy như thể sắp chết đuối.

Sau một thời gian ngắn trời đất quay cuồng, lòng bàn tay cô chợt chạm đến một thứ gì đó, bất chấp suy nghĩ xúc cảm, cô lập tức túm chặt lấy thứ đó, mượn lực nhô nửa người trườn lên mặt nước để hít thở không khí.

Bốn mắt nhìn nhau, yết hầu sắc bén của người đàn ông khẽ động đậy.

Yên Nam đang ngồi dang rộng hai chân trên bờ, khoảng cách giữa hai chân không lớn, vừa đủ để thân hình mảnh mai của cô gái chen vào giữa.

Đôi tay của Thư Vân giống như những con rắn nhỏ trắng như tuyết, cô ôm chặt lấy chân trái của anh, lòng bàn tay cô thậm chí còn chạm vào phần trên của quần bơi của anh.

Điểm chết người chính là, vì để mượn lực trèo lên mặt nước mà ngực cô đã vô tình áp sát vào đầu gối của anh.

Rất nặng, rất mềm và có độ đàn hồi rất cao.

Khóe môi Yên Nam chợt kéo căng thành một đường thẳng, hai hàng lông mày cũng khẽ nhíu lại.

Mấy phút trước, hình như cô đã nói qua một câu…

“Nếu tớ có người mình thích thì tớ cũng sẽ chủ động theo đuổi anh ấy.”

Thật sự rất chủ động, đàn em Thư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play