Thấy nhi tử lại lần nữa bị thị vệ xách về, nụ cười trên mặt Lăng Ngọc lập tức cứng đờ, khi thị vệ cố gắng nhịn cười để kể lại đầu đuôi mọi chuyện, nàng lúng túng xấu hổ đến nỗi chỉ muốn đào một cái lỗ để chui vào.
Cho nên, nhi tử của nàng bị mấy miếng khoai lang hút hồn, ngước mắt nhìn chằm chằm thái tử điện hạ, chảy nước miếng nửa ngày trời?
Thái tử phi cảm thấy buồn cười khi trông thấy khuôn mặt hổ thẹn của Lăng Ngọc và vẻ mặt hồn nhiên vô tội của bé Đá, cuối cùng vẫn không nhịn được mà cười ra tiếng.
Lăng Ngọc lẩm bẩm nói: “Mọi khi, mọi khi nó ở nhà không phải như vậy đâu, có lẽ, có lẽ, có lẽ hôm nay ra ngoài sớm quá, nó, nó đói, đói quá…”
Nói đến câu cuối cùng, đừng nói là người khác, đến cả bản thân nàng cũng cảm thất lý do này hết sức khiên cưỡng.
Thái tử phi phải mất một lúc mới nhịn được cười, thấy Triệu Tuần nhét miếng bánh hoa quế trên tay mình cho bé Đá, ra vẻ tình bạn thắm thiết ‘Đệ đói thì ăn trước đi’, khoe môi nàng không khỏi cong lên, một lúc sau mới thở nhẹ một tiếng.
Tình tình của đứa trẻ Tuần nhi này…. cũng tốt, mỗi người đều có cách sống của mình, thái tử không phải người cha của gia đình dân chúng bình thường, nó cũng không phải con cái của gia đình bình thường, khuôn phép giữa phụ tử huynh đệ trong hoàng thất là điều trước nay không tránh khỏi, nếu đã hưởng thụ vinh hoa phú quý của thiên gia thì cũng đừng nên nghĩ tới hạnh phúc gia đình của người thường nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play