Trên đường về nhà, Dương Tố Vấn vẫn còn tức giận, vừa nghĩ đến diện mạo của hai người nọ là nàng lại hận nghiến răng.
“Ngọc tỷ, vì sao tỷ không vạch trần bọn họ? Gì mà thống lĩnh thị vệ của phủ thái tử chứ, lừa người ta thì cũng đành, chẳng lẽ còn lừa được chúng ta sao? Thống lĩnh thị vệ phủ thái tử rõ ràng là Chử Lương đại ca mà, huynh ấy sớm đã không còn người thân nào nữa, lấy đâu ra một người họ hàng?!”
“Có thể thống lĩnh mà bọn họ nhắc tới không phải chỉ Chử thống lĩnh? Muội yên tâm, ta cũng không phải người để mình chịu thiệt, đợi Trình tỷ phu của muội về, ta sẽ hỏi chàng xem chuyện này là sao.” Lăng Ngọc an ủi.
“Cơ mà, chúng ta đã chuẩn bị gần xong mọi thứ rồi, bây giờ không còn cửa tiệm nữa, chẳng lẽ không mở được Lưu Phương đường nữa ư?” Nói đến đây, Dương Tố Vấn đầy vẻ sầu lo.
Lăng Ngọc cũng không đỡ hơn nàng là bao, chắc giờ này Lăng Đại Xuân đã chuẩn bị xong đồ để vận chuyển lên kinh thành rồi, nhưng cửa tiệm mua trước đó đã không còn, trong thời khắc mấu chốt này bảo nàng đi đâu tìm cửa tiệm thích hợp đây?
“Để tỷ nghĩ, để tỷ nghĩ đã…” Nàng lầm bẩm nói.
Hai người lo lắng về nhà, Lăng Ngọc sang nhà Vương đại thâm ở cách vách đón bé Đá thì trông thấy bé đang ra oai mà đánh quyền cho hai đứa cháu nhà Vương đại thẩm xem, bọn nhóc vỗ tay hoan hô, còn Vương đại thẩm ở cạnh cười ha ha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play