Năm nay quả thực tỷ ấy sẽ có thai, chẳng qua nàng cũng không biết đứa trẻ này là nam hay nữ, bởi vì đứa kiếp trước nó không có cơ hội chào đời.
“Tỷ tỷ nghĩ mà xem, những lời muội nói vừa nãy tuy rằng khó nghe, những có câu nào là giả không? Những câu như ‘con của thiếp thất sinh cũng là con của chính thất’ đều là những lời lừa gạt chính thất giúp của nam nhân nuôi thê thiếp và con của bọn họ, làm trâu làm ngựa cho bọn họ. Con cái ấy à, nhất định phải chui từ trong bụng mình ra mới thật sự là con của mình. Con của người khác có thành công đến đâu cũng không có chút liên quan nào với tỷ!” Lăng Ngọc nhân cơ hội thuyết phục bằng những lời nói thấm thía.
“Dù tỷ không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho Đường Nha chứ. Tỷ muốn để đứa con trai do nữ nhân khác và trượng phu mình sinh ra làm chỗ dựa sau này cho tỷ và Đường Nha sao? Nói một câu khó nghe thì là, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
Lăng Bích rùng mình, một lúc lâu sau nàng mới lẩm bẩm: “Muội nói cũng có lý….”
Nói đến đây, Lăng Ngọc cũng biết mình phải có chừng mực, dừng lại đúng lúc. Chỉ cần một ngày tỷ tỷ chưa sinh được nhi tử, dù nàng có nói ba hoa chính chòe đến đâu thì cũng chỉ tạm thời khuyên được tỷ ấy, chẳng bao lâu sau, chắc chắn tỷ ấy vẫn sẽ tiếp tục làm người phụ nữ đức hạnh.
Nàng chỉ hi vọng kiếp này ít nhất có thể đẩy lùi ngày nạp thiếp, đợi đến ba tháng sau để phát hiện ra tỷ tỷ có thai, dù có là nam hay nữ thì chí ít cũng có hi vọng.
Còn về chuyện tương lai, nếu tỷ ấy không thể tự đứng lên, nàng có thể giúp được tỷ ấy đến khi nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play