Nói đến Trình Thiệu Đường, sau khi vào huyện nha thì một lòng truy bắt Lương Phương, cũng nhờ thế mà được biết thêm về sự hống hách của Đỗ Bá Thiên – ác bá số một trong thành, ngay cả quan phủ mà hắn ta cũng chẳng sợ.
Biết rõ tên Lương Phương kia trốn ở Đỗ phủ, nhưng được Đỗ Bá Thiên che chở, vây quanh là một đám tay sai, trông tư thế của chúng như thể muốn đại chiến một trận với quan phủ.
“Quách đại nhân, nếu ta không nhớ nhầm thì Lại bộ sát hạch sắp bắt đầu rồi nhỉ, đại nhân phải cẩn thận hơn đấy, đến lúc đó không khéo lại chẳng giữ nổi mũ cánh chuồn, nếu như thế, cho dù có về nhà trồng khoai lang, dọc đường không an toàn, chưa biết chừng lại gặp phải thổ phỉ chặn cướp, mất gia tài là chuyện nhỏ, sợ rằng ngay cả tính mạng của cả nhà cũng không giữ được.” Lúc này, hai bên đã giương cung bạt kiếm, Quách Bá hai người nhìn nhau hằm hằm, nói với giọng điệu chứa đựng sự uy hiếp.
Quách Kì cười lạnh: “Sát hạch của bản quan không phiền Đỗ viên ngoại nhọc lòng, viên ngoại vẫn nên thức thời một chút, giao tên Lương Phương kia ra đây!”
“Trước giờ chưa từng có kẻ nào cướp được người trong tay của Đỗ mỗ ta, đại nhân cũng không phải ngoại lệ!” Đỗ Bá Thiên nói xong, đám tay sai của hắn lập tức xắn ống tay áo lên, còn tốp tay sai khác thì cầm binh khí chạy tới, vây quanh Quách Kì và đám quan sai.
Trình Thiệu Đường chau mày, nếu lần này giao chiến thật thì khó tránh khỏi thương vong, song chưa chắc đã bắt được người.
Nghĩ đến đây, hắn nhỏ giọng khuyên Quách Kì: “Đại nhân, chi bằng về phủ bàn bạc kỹ hơn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT