Ký ức cuối cùng giữa nguyên chủ và Lục Thừa Hằng, chính là ở trong văn phòng luật sư của Lục Thừa Hằng. Anh ta vì cô nữ thư ký kia, mà đã mắng chửi nguyên chủ trước mặt toàn bộ nhân viên trong văn phòng luật sư. Nhìn những ánh mắt hóng hớt tò mò cùng sự dè bỉu của mấy người kia. Chỉ cần nhớ lại thôi, cô cũng cảm nhận sự khó chịu và tức giận của nguyên chủ lúc đó.
Cô cảm thấy câu chuyện này rất nhàm chán. Bạch Y không đủ kiên nhẫn để xem có phải là nguyên chủ đang hiểu lầm, hay là Lục Thừa Hàng muốn mượn câu chuyện này để muốn ám chỉ chuyện gì đó. Nhưng mà một người đàn ông nhẫn tâm làm mất mặt một người phụ nữ trước bao nhiêu người, cô thực sự không có đủ kiên nhẫn để tìm hiểu kỹ câu chuyện thật ẩn sau chuyện này.
Lúc trước nguyên chủ vẫn còn lơ mơ, cũng không hề hiểu tình yêu là như thế nào, nguyên chủ nghĩ đối tượng kết hôn nên chọn người có môn đăng hậu đối, đặc biệt tốt nhất là nên chọn người có quen biết từ nhỏ. Cho nên nguyên chủ mới đồng ý cuộc hôn sự này. Và điều quan trọng nhất cuộc hôn ước này không hề có tình yêu. Thế nên đó cũng là lý do vì sao mà nguyên chủ lại không để cuộc hôn ước này vào trong lòng. Nên đối với việc này, Bạch Y chỉ có những ký ức mơ hồ.
Mà tên đó đến đây để làm gì?
Không phải đã nói mọi chuyện rõ ràng rồi sao. Biểu cảm trên gương mặt Bạch Y từ khiếp sợ hoài nghi dần chuyển sang lạnh lùng. Chỉ cần nghĩ đến người đó là cô đã cảm thấy rất chán ghét và buồn bực.
"Ngạo Kỳ, tôi thực sự rất ghét anh ta." Bạch Y nói chuyện thẳng thắn với Thẩm Ngạo Kỳ, "Cậu có thể giúp tôi đuổi anh ta đi được không."
Thẩm Ngạo Kỳ ngạc nhiên hỏi: "Ơi, không phải trước kia cậu cảm thấy cái tên đó phù hợp với tiêu chuẩn chọn chồng của cậu còn gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT