Trong cuộc đời xuất sắc hai mươi mấy năm, chưa từng mắc phải sai lầm nào. Mà bây giờ chỉ có thể ngồi im nghe người khác phán tội danh và trách phạt. Bạch Y cảm thấy rất lúng túng, cô thực sự không có cách nào để giải quyết vấn đề trước mặt. Cô chỉ ước mình có cỗ máy thời gian để quay về mấy tháng trước. Thì cô vẫn lựa chọn cách này, thà cô còn được sống còn hơn là phải nhận cái chết.
Tuy nhiên, nếu có cơ hội để lựa chọn cô sẽ sớm nói ra tất cả mọi chuyện, rồi thẳng thắn thú nhận.
Đột nhiên, Trình Minh Ý đứng dậy bước vào trong phòng ngủ, lúc anh bước ra anh đã thay một bộ quần áo khác, cầm lấy chiếc cặp sách rồi đi thẳng ra ngoài cửa. Bạch Y nheo mắt lại, nhỏ giọng hỏi: “Anh đi đâu?”
Trình Minh Ý không thèm quay đầu lại nhìn, cúi đầu xuống để đi giày, bình tĩnh nói: “Về nhà.”
Đương nhiên là về khu biệt thự của Trình gia.
Mấy tháng này, cô đã quen việc Trình Minh Ý chiếu cố và chăm sóc cô, cô đã sớm quên đây chỉ là một trong những ngôi nhà mà Trình Minh Ý đứng tên, mà nơi này chỉ là một căn nhà rất bình thường.
Bạch Y nhìn bóng lưng chững chạc cao lớn của Trình Minh Ý, hơi thở của cô dường như đã ngừng lại, cả cơ thể không còn nghe theo lý trí, theo bản năng cô bước gần đến chỗ anh, “Anh có thể đừng đi được không, chúng ta vẫn đang nói chuyện”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT