Giờ nghỉ trưa không quá dài, mọi người ăn xong liền quay trở lại phòng làm việc, ngày đầu tiên đối với Du Thừa Ân coi như khá thuận lợi.
Tan làm đã là năm giờ rưỡi chiều, cô đứng ở bên dưới công ty, bởi vì xe điện đã được người của Hàn Thiên Viễn đưa về nên cô đành đứng bên ngoài bắt taxi.
Trên tay cô là điện thoại đã được bấm gọi cho Tô Lam, cô nói muốn mời Tô Lam đi ăn tối để chúc mừng công việc thuận lợi.
Nhưng hiện giờ Tô Lam đang ở hộp đêm của người yêu, bảo Du Thừa Ân cùng đến đó chơi.
Người yêu của Tô Lam là một đại gia có tiếng trong thành phố, anh ấy sở hữu một chuỗi hộp đêm và vào những năm học đại học, Tô Lam cũng thường xuyên kéo cô vào đó. Bọn họ chỉ đơn thuần uống nước tán ngẫu sau đó lại ra về cứ như chỉ vào một quán trà sữa mà hồi cấp ba thường ghé.
Du Thừa Ân bắt taxi đến hộp đêm ngồi vào một góc gọi cho mình một ly nước ép nhàn nhã nhấp môi.
Vào những lúc như vậy, Tô Lam sẽ đến sau đó cằn nhằn "Đã đến đây còn uống những thứ như thế"
Cũng vào lúc này,có một bóng người ập đến, cô còn nghĩ lại là bà chúa của cô rồi thế nên không buồn ngẩng lên nhìn, cho đến khi chiếc ghế bên cạnh lún xuống mà người nói nhiều như Tô Lam lại im lặng đến như vậy đã thu hút ánh mắt của cô.
Không gian huyên náo xung quanh và những người trong bar như được làm mờ đi, trong mắt cô chỉ còn lại người đàn ông phía đối diện, người ấy cất tiếng nói rất xa lạ nhưng lại có phần quen thuộc:"Mình nói chuyện chút đi"
Vẫn là khuôn mặt điển trai có đôi chút non trẻ tràn đầy thanh xuân, trên khuôn mặt vẫn duy trì một nụ cười nho nhã khiến Du Thừa Ân không khỏi bị kéo về những kí ức thủa xưa.
Có đôi khi chúng ta có thể lớn lên về thể xác, trưởng thành trong nhận thức thay đổi trong tính cánh nhưng hình ảnh và kỉ niệm đã qua về chúng ta có lẽ mãi mãi không thể thay đổi trong lòng một ai đó.
Du Thừa Ân thu ánh mắt lại, muốn trốn tránh những kỉ niệm xưa, nhấp một chút nước nhàn nhã nói:"Giữa chúng ta thì có gì để nói đây"
Ấy thế mà Dư Trì lại có thể thốt ra một câu mà chính cô nghĩ chỉ có trong những câu chuyện cẩu huyết những đôi yêu nhau sau khi trùng phùng sẽ cất lời hỏi:"Thời gian qua cậu sống tốt chứ?"
Câu hỏi này khiến Du Thừa Ân không tránh khỏi bật cười, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời:"Tốt chứ, rất tốt là đằng khác"
Nét mặt Dư Trì thoáng qua vài vẻ u buồn, bỗng bên cạnh anh ấy xuất hiện một cô gái thanh thuần ăn mặc khá bảo thủ ngồi xuống một bên ôm lấy cánh tay anh ấy cười nói:"Dư Trì, bạn của anh à"
Dư Trì lộ ra một chúng lúng túng rồi nhanh chóng ổn định đáp lại một câu:"Ừm"
Ánh mắt Du Thừa Ân đặt vào nơi hai người tiếp xúc da thịt, đến khi Dư Trì để ý thì cô đã lia mắt qua chỗ khác gọi một người phục vụ lấy ly cocktail trên khay anh ta nhấp một ngụm.
Lúc này Tô Lam mới nhào đến:"Không phải chứ Ân Ân, hôm nay cậu cũng chịu uống đồ có cồn rồi à"
Du Thừa Ân không nói gì, mà ánh mắt Tô Lam lúc này mới để ý đến hai người đối diện đang ôm ôm ấp ấp.
Tô Lam biết hôm nay Dư Trì về nước nên đã cố ý gọi Du Thừa Ân đến đây để bọn họ nói chuyện cho rõ một chút, không ngờ Dư Trì lại còn dẫn cả bạn gái từ nước ngoài trở về theo đến đây.
Dư Trì mỉm cười không nói gì, lại nghe Tô Lam nói tiếp:"Ân Ân nhà mình cũng có người yêu rồi, cậu ấy không nói cho mình biết là ai nhưng chắc chắn là rất đẹp trai"
Nghe đến "Ân Ân đã có người yêu", Dư Trì như súng nổ bên tai, mà ánh mắt hốt hoảng của anh vô tình bị bạn gái bên cạnh nhìn thấy, nhưng cô ấy vẫn tươi cười không nói gì.
Du Thừa Ân nhíu mày không cố ý vạch trần lời nói dối này của Tô Lam, mỉm cười với Dư Trì như xác định lời nói ấy là thật.
Thật ra cảm thấy như vậy cũng tốt, cô đã dứt khoát buông bỏ trước, cuối cùng lại chỉ còn lại bản thân lưu luyến như thế, trong lòng bỗng chốc có chút khó chịu.
Cuối cùng không khí ngượng ngập như thế, cả bốn người đều không nói gì với nhau thêm, Du Thừa Ân cứ lâu lâu lại uống, thoáng chốc lại nghe hai người bên cạnh thì thầm to nhỏ chân mày không khỏi nhíu lại, quyết định ra về.
Hôm nay cô uống toàn cocktail mà tửu lượng của cô rất kém, Tô Lam thì đã cùng người yêu đi đâu đó, cô đành lảo đảo đi về một mình.
Lúc này Dư Trì đuổi theo tiến lên ngỏ ý nói:"mình đưa cậu về nhà"
Du Thừa Ân nheo nheo mắt nhìn về phía người yêu anh ấy ở gần đó đang nhìn về phía này, lại nhìn Dư Trì ân cần với mình như vậy, lửa giận trong lòng bỗng chốc tăng lên.
Cô dứt khoát hất cánh tay anh ra rồi túm đại lấy cánh tay của một người đàn ông ở gần đó nói:"Không cần đâu, người yêu mình sẽ đưa mình về"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT