Được sự cho phép của thầy Hiệu trưởng, Viên Viên đi thật nhanh về phía lớp mình, lúc đi ngang qua thầy chủ nhiệm còn nhận được cái gật đầu khen ngợi của thầy. 
  
   Vừa về tới chỗ Ánh Tuyết ôm chầm lấy cô, làm Viên Viên đứng không vững xém tí nữa là ngã. Viên Viên không được tự nhiên với cái ôm đầy nhiệt tình của cô nàng. Mới hôm qua thôi Ánh Tuyết và cô còn là kẻ thù không đội trời chung với nhau đâu đấy. Vậy mà chưa đến một tiếng đồng hồ đã thân thiết với nhau đến mức này rồi sao. 
   
  Viên Viên còn nhớ hôm cô mang tờ tạp chí lên trường, thì thấy Ánh Tuyết mặt mày sưng xỉa nhìn cô đầy đố kỵ, so với bây giờ khác một trời một vực. Cô nàng vừa ôm Viên Viên vừa khen ngợi: 
“Đúng là nhà báo có khác, không cần chuẩn bị trước mà cậu phát biểu mạch lạc, không vấp ngã chỗ nào. Bài phát biểu của cậu hay lắm, ai nghe cũng phải xúc động. Nếu người không biết còn nghĩ cậu phải chuẩn bị cả tuần rồi mới nói hay như vậy đấy.”
  Nhìn Ánh Tuyết nói chuyện Viên Viên biết đây là lời nói thật lòng của cô nàng, không có một chút ghen ghét đố kỵ nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play