Từ xa Viên Viên đã thấy cái Hạnh đứng ở gốc đa đầu thôn chờ mình. Lúc cô đạp xe tới gần, cái Hạnh cứ nhìn cô chằm chằm, Viên Viên đạp xe đi qua rồi mà cái Hạnh vẫn không nhúc nhích cô liền quay đầu gọi:
“Đi thôi, cậu còn chờ ai nữa hả?”
    Nghe tiếng Viên Viên cái Hạnh vội vàng đạp xe theo, khi tới gần cô bạn nhìn cô một lượt rồi lắc đầu: 
“Nếu cậu không lên tiếng tớ không biết là cậu luôn á. Đã mặc đồ mới từ đầu đến chân, lại còn bịt kín mít, chỉ lòi mỗi hai con mắt bố ai nhận ra. Bác cả của cậu mới gửi đồ về cho cậu nữa hả? Nhìn đẹp thật thật đấy, đúng là đồ ở thủ đô có khác. Nhất là đôi bao tay này nhìn thấy yêu gì đâu, cái nón cũng siêu xinh luôn.”
 Nhận được lời khen của cái Hạnh, làm Viên Viên có chút sung sướng. Cô không biết ở thủ đô có mặc tông xoẹt tông giống cô không, chứ ở nông thôn cô chưa thấy người nào mặc như vậy đâu. Phải đến mãi sau này người ta mới thịnh hành mặc như này, bây giờ ở đây có gì mặc đó, miễn sao ấm là được.
   Thấy vẻ mặt hâm mộ của cô bạn, Viên Viên đắc ý khoe: 
“Đây là đồ tớ tự đan cho mình đấy, cậu thấy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play