Những ngày tiếp theo, buổi sáng Viên Viên đi học, buổi chiều đi thả bò, buổi tối sau khi học bài xong cô tranh thủ viết bài gửi cho toà soạn. Cô đã làm một bài thơ nói về thầy giáo, viết một bài văn miêu tả phong trào thi đua của trường cô nhân ngày nhà giáo Nam Việt, thêm một truyện ngắn kể về đám trẻ ở vùng núi khi mùa đông đến. 
    Sau khi viết bài xong Viên Viên bỏ hết vào một phong bì ra bưu điện gửi về tòa soạn. Bây giờ người ta muốn liên lạc với nhau chủ yếu qua thư, một con tem có giá thấp nhất là bốn trăm đồng, cô dán hai cái tem lên một cái phong bì hết tất cả chín trăm. Viên Viên gửi thư cho toà soạn thì nghĩ đến bức thư và quà mình gửi cho anh em Tần Phong, không biết họ nhận được thư của mình khi nào, rồi có thích những món ăn mình làm ra không?
    Lại nói về anh em Tần Phong, món quà Viên Viên gửi sau ba ngày thì đến tay anh. Hôm đó vừa đi học về thì nghe ông nội nói hồi sáng bên bưu điện mang thư và quà tới nói có đồ gửi cho anh, ông nội anh nhận xong đã bỏ vào trong phòng của anh. Tần Phong rất tò mò không biết ai vừa viết thư lại còn gửi quà cho anh, ở trên trường thì anh nhận được nhiều rồi, còn gửi về tận nhà đây lại là lần đầu tiên. 
   
   Anh vội về phòng cầm thư và quà lên xem, hoá là thư của anh em cô bé Viên Viên, lâu quá rồi không thấy cô bé hồi âm  làm anh tưởng cô nhóc quên luôn không thèm viết thư rồi chứ. Anh nôn nóng xé luôn phong thư để xem cô bé viết gì, thư cô bé biết cho anh rất dài, khác xa với bức thư chưa đến một trang giấy mà anh viết cho cô bé lần trước. Hoá ra vì bận quá nên cô nhóc không viết thư hồi âm cho anh được, một cô nhóc mười một tuổi như cô thì bận cái gì. 
  
    Sau khi thăm hỏi cả nhà còn gửi lời hỏi thăm tới con nhóc Miên Miên, Tần Phong nghĩ nếu hai cô bé gặp nhau sẽ rất hợp cạ đấy, một người nấu ăn ngon còn người kìa thích ăn ngon mà. Nhìn những dòng chữ cảm ơn chân thành của cô thì Tần Phong biết anh em Viên Viên rất yêu quý và trân trọng những món quà mà anh và Tần Lỗi đã gửi tặng. Không ngờ trẻ con ở nông thôn dễ thỏa mãn đến như vậy, những quyển sách cũ không đáng gì lại làm cô bé yêu thích không thôi. Giờ thì anh cùng biết phổ tai nấu chè rất ngon, không biết mùi vị như thế nào nhỉ chắc ngon lắm đây, món nào cô bé nấu cũng ngon hết chỉ nghĩ thôi là thấy thèm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play