Đến khi không còn nhìn thấy Viên Viên nữa, thì ba người mới dừng lại. Nam thì giả bộ nhìn trời, Quang ngượng ngùng sờ mũi, còn Việt xấu hổ đến mức muốn độn thổ. Cứ nghĩ đến hành động tranh giành chiếc bao cao su với cô bé Tiểu Thảo của mình, là Việt muốn chui luôn xuống đất. Cũng may lúc nãy cô bé Tiểu Thảo nhất quyết không cho cậu ta thổi, nếu không đây sẽ là một vết nhơ lớn trong cuộc đời cậu ta.
Viên Viên không quá bận tâm đến tâm trạng của Quang, Nam và Việt. Sau khi ba người bạn chạy đi, Viên Viên lấy bình nước của mình đưa cho Tiểu Thảo và nói với cô bé:
“Em súc miệng đi!”
Tiểu Thảo vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cô bé không nhận lấy bình nước của Viên Viên mà chỉ ngơ ngác hỏi lại:
“Miệng em có bị bẩn đâu, mà phải súc miệng hả chị?”
Viên Viên nghĩ đến chiếc bao cao su đã bị thằng cha nào đó dùng qua, rồi cô bé Tiểu Thảo lại đưa lên miệng thổi là thấy buồn nôn. Nhưng mà cô bé còn quá nhỏ, cô có giải thích nữa cũng không hiểu, liền bảo:
“Chị bảo em súc miệng, thì em cứ súc miệng đi hỏi nhiều như vậy làm gì. Mà em nhớ phải súc miệng thật nhiều lần vào cho chị nghe không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT