Vẫn như lần trước, Ánh Tuyết và Thế Anh lại tranh giành nhau xem ai là người đầu tiên được lựa chọn thành viên cho đội tuyển của mình. Ánh Tuyết cậy mình là con gái, nên cô nàng muốn được ưu tiên.
“Cậu là đàn ông con trai, mà đi tranh giành với một đứa con gái như tớ không cảm thấy xấu hổ à. Lớp mình có những năm mươi học sinh, tớ chỉ chọn đúng mười bạn. Bốn mươi bạn còn lại, cậu muốn lấy bao nhiêu thì lấy, mà lấy hết cũng được.”
Thế Anh không muốn nhân nhượng, cậu ta khoanh tay dựa vào bàn nhìn Ánh Tuyết nói:
“Tớ không muốn nói nhiều với cậu, lần trước cậu đã được lựa chọn người rồi, thế thì lần này phải đến lượt tớ. Với lại lần trước đội văn nghệ của cậu được quyền lựa chọn người, mà có mang được giải nào lớn về cho lớp đâu. Thế thì cậu chọn lựa làm gì cho mệt.”
Bị Thế Anh chọc trúng chỗ đau, Ánh Tuyết tức quá bật lại.
“Đúng là chó chê mèo lắm lông, đội bóng đá của cậu có hơn gì đội văn nghệ của tớ đâu mà bày đặt chê bai. Mặc dù đội văn nghệ của tớ không được giải cao, nhưng mà chúng tớ vẫn có giải. Còn hơn đội bóng đá của cậu, ngay cả lớp 6B còn không đá thắng được thì làm gì có chuyện đạt giải mà phải chọn người cơ chứ.”
Nghe Ánh Tuyết nói, Thế Anh cảm thấy mất mặt vô cùng. Cậu ta không ngờ cô nàng Ánh Tuyết lại lấy chuyện này ra châm chọc cậu ta. Lần trước thi đấu bóng đá với lớp 6B bị thua, cậu ta rất cay cú cũng muốn phục thù mà chưa có cơ hội. Cho nên lần thi đấu này Thế Anh quyết tâm phục thù. Mà muốn phục được thù, phải có đội hình thi đấu mạnh và các thành viên trong đội phải có kỹ thuật. Chính vì lý do này mà Thế Anh mới phải tranh giành quyền ưu tiên lựa chọn thành viên cho đội tuyển của mình với Ánh Tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT