Buổi chiều hôm nay, không chỉ có nhà Viên Viên về nhà ngoại chúc Tết, mà gia đình bác hai cô, với gia đình chú út đều về. Nhà nào chẳng muốn tranh thủ đi chơi, để ngày mai cho các con của mình về quê cha đất tổ, chúc Tết họ hàng.
  Chiêu Nhi cũng phải theo cha mẹ với chị em mình, về nhà bà ngoại chúc Tết. Thật lòng cô ta không muốn đi chút nào, bởi vì cô ta không thích gia đình nhà bà ngoại. Dù cho Chiêu Nhi có trăm triệu lần không muốn, cô ta vẫn phải đi, nếu không đi thì chết với cha cô ta. 
  Không riêng gì Chiêu Nhi không muốn đi, mà hai chị gái cô ta đều không muốn. Ngay cả Lâm thị còn trốn tránh không muốn về, nói gì đến mấy đứa con gái. Trần Đại Trụ thì càng khỏi nói, ông không ưa gia đình nhà vợ tí nào. Nếu không phải có chữ hiếu đè nặng lên đầu, thì còn lâu ông mới sang. Thành thử chỉ có mỗi Cảnh Bảo là chờ mong được tới nhà bà ngoại chúc Tết. Nói đúng hơn là cậu ta mong ngóng tới đó để nhận tiền mừng tuổi từ bà ngoại với cậu út thì có.
 
 Lúc sang tới nơi, cả nhà bà ngoại đều phớt lờ gia đình Chiêu Nhi. Ngay cả miếng nước cũng không mời, đừng nói đến chuyện mời cơm hay mừng tuổi cho các cháu. Dù đã đoán trước, bên nhà vợ không thích gia đình mình, nhưng Trần Đại Trụ vẫn hơi bị sốc. Mẹ vợ của ông giận ra mặt, không thèm mở miệng ra nói một câu. Vợ chồng cậu út càng quá đáng hơn, lời nói như mang theo dao, không có một tí xíu nào gọi là tôn trọng người làm anh rể như ông.
  Ngồi chưa nóng đít, Trần Đại Trụ liền đứng lên xin phép mẹ vợ, đưa vợ và các con của mình về nhà. Bên vợ đã không chào đón gia đình ông, tội gì ông phải đem “mặt nóng dán mông lạnh”, tự mình làm nhục mặt mình chứ.
  Đến lúc này, bà ngoại Lâm mới mở miệng nói được một chữ, “ừ” là hết. Không buồn khách sáo mời chào con gái, con rể, các cháu lấy một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play