Ở bên cạnh Mục Du rất ám áp, băng sương không thể đến gần anh. Nhưng vị trí của Yến Chuẩn đang nằm không được tốt lắm, khí lạnh trên sân băng vờn quanh không thểtiêu tan, thật sự khiến cho người đông lạnh thành cục tuyết nhỏ.
Yến Chuẩn không bận tâm lắm, lúc ở nhà họ Yến y dã từng ngủ ở chỗ so ra còn tệ hơn.
Y thật sự muốn dựa vào Mục Du gần hơn chút, nhưng phát hiện ra đối phương cả người toàn là kẹo, cảm thấy thật sự quá là nguy hiểm. Cho nên liền tạm thời buông tha kế hoạch chui vào lòng anh, chỉ dám tựa nhẹ lên.
Nhận thấy anh có động tĩnh, Yến Chuẩn nhạy bén mà tỉnh lại.
Bởi vì còn trong trạng thái cảnh giác, sống lưng y căng chặt như sói nhỏ, đồng tử đen nhánh.
Mục Du vươn tay, nâng lưng tiểu gia hỏa: "Cảm ơn."
Anh nói bằng ngữ khí ôn hòa trịnh trọng, nghiêm túc nói lời cảm ơn, một bên vững vàngôm bạn nhỏ suýt chút nữa lăn đến trên mặt đất, một cái tay khác tiếp lấy lưỡi dao mỏng.
Yến Chuẩn sợ anh đụng vào sẽ bị thương, bèn nghiêng đầu né tránh, theo bản năng muốn ngậm miếng dao mỏng giấu vào trong miệng. Ngậm được một nửa, bị ngón tayấm áp khẽ chạm vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT