Sau khi khám xong, bác sĩ đẩy kính đọc kết quả xét nghiệm. Ông ta nhìn Thời Kim Lam trông có vẻ uể oải, dặn cô vài câu phải giữ gìn sức khỏe, sau đó xua tay đuổi bọn họ đi.
Quản gia cười tủm tỉm đưa một xấp tiền cho Thời Kim Lam, bày tỏ đây là bồi thường của dinh thự nhà họ Tống, đồng thời cũng thầm ám chỉ cô đã nhận tiền thì đừng có không biết điều mà đến ăn vạ nữa.
Thời Kim Lam ngại ngùng nhận lấy xấp tiền giấy trắng phau. Sau khi quản gia rời đi, nét mặt yếu ớt trên mặt cô lập tức biến thành vẻ phê phán, cô phàn nàn với Vưu Tri Vi: “Mình xinh đẹp như hoa thế này, đáng lẽ cái ông thiếu soái họ Tống kia phải bắt cóc mình vào nhà luôn mới đúng chứ.”
Vưu Tri Vi: “...”
Vương Can Nương* cũng chẳng dám tự luyến bằng cô.
*Một nhân vật trong “Thủy hử”, thuở trẻ làm gái, về sau làm bà mai.
Vưu Tri Vi lựa lời mà nói: “Cậu cũng thấy hình tượng của người ta rất giống nam chính tiểu thuyết đấy, mà đâu có nam chính tiểu thuyết nào đam mê gái đẹp đâu? Có khi anh ta đang giữ gìn trinh tiết cho vợ tương lai thì sao? Không phải lo, không phải lo, bọn mình vẫn còn cơ hội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play