Âm thanh vật nặng liên tục nện xuống đất vang lên, khiến cho ngay cả Thời Kim Lam vốn to gan cũng thấy da đầu tê rần.
Cái xác lòi ra từ chiếc bình lớn ngập trong mùi rượu ủ, tứ chi đứt lìa rơi vãi dưới mặt đất, hốc mắt rỗng tuếch bị nhét đầy bã rượu. Mỗi một cú nện như trời giáng đều khiến nước mủ phọt ra từ da thịt, có một số văng lên mặt đất, nhưng hầu hết lại bắn lên người “cô chủ”.
Nhưng dường như cô ta chẳng hề nhận ra, vẫn cứ ôm khư khư khối gỗ nặng trịch và nện xuống thi thể nằm dưới đất. Mãi đến khi hộp sọ trắng toát lòi ra thì cô ta mới thở hồng hộc dừng tay.
Cô gái tóc dài trốn sau lưng Thời Kim Lam, nín thở chẳng dám lên tiếng. Sau khi thấy “cô chủ” đã dừng lại và đứng bất động như khúc gỗ thì cô ta mới run rẩy nói: “Không... Không phải là cô ta bị mù hả? Sao có thể chạy nhanh như vậy? Lại còn đập chuẩn như vậy nữa chứ...”
Thời Kim Lam liếc mắt nhìn cô ta.
Vấn đề nằm ở đó hả?
Cô gái tóc dài ngượng ngùng siết chặt tay, cố đè giọng nhỏ hơn: “Cô ta đang làm gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT