Khi nhìn thấy gương mặt giả trông vô cùng bình thường của Tống Dư Ngộ, Thời Kim Lam chỉ muốn nói bây giờ ngoại trừ trông ướt đẫm đầy quyến rũ (không phải) ra thì chú cá anh ra vẻ chẳng thành công chút nào, trông còn hơi dầu mỡ (không phải) nữa chứ.
Nhưng đương nhiên cô không dám nói như vậy, nếu không chú cá nào đó sẽ tức tới phát khóc (?) mất.
Tống Dư Ngộ nghi hoặc nhìn chằm chằm ánh mắt thất thần của cô. Thời Kim Lam đang thầm sân si chú cá nào đó trong lòng nên đương nhiên không dám để anh phát hiện, thế là cô bèn giả vờ bình tĩnh cầm điện thoại rọi vào phòng tắm.
Chiếc gương trong nhà tắm đã vỡ nát thành hình mạng nhện, một chai sữa tắm rớt xuống bồn rửa tay, xung quanh rơi vãi vài mảnh gương nát. Vòi hoa sen đã dừng chảy nước, chỉ còn vài giọt nước thỉnh thoảng rơi xuống.
Trong phòng tắm rộng khoảng hai mươi mét vuông không có quái vật như tưởng tượng của Thời Kim Lam, hoặc có thể quái vật đã rời đi sau khi Tống Dư Ngộ hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện.
Thời Kim Lam nghiêm túc quan sát mọi ngóc ngách trong phòng tắm, sau cùng mới quay đầu nhìn sang Tống Dư Ngộ đang dùng khăn lau đầu, “Tiếng động khi nãy là sao vậy?”
Rõ ràng là cô đã nghe thấy có người bị dao đâm trúng, nhưng cả người Tống Dư Ngộ không có vết dao đâm, thậm chí còn chẳng thấy vết trầy xước nhỏ xíu nào, có thể thấy được anh đã khống chế sức lực rất tốt khi đấm vào gương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play