Thời Kim Lam nghĩ có lẽ Tống Dư Ngộ đã gặp ảo giác, “Lúc đó chắc là do giá trị tỉnh táo của cậu tụt xuống quá thấp, hơn nữa còn bị debuff ảnh hưởng nữa.”
Sau khi cô ngã xuống thì đã bị hút vào dòng hồi tưởng của những chấp niệm bị Phương Nhu Gia hấp thụ, được tận mắt chứng kiến những chuyện đã xảy ra trước khi bọn họ chết ở góc nhìn của một khán giả. Hơn nữa cô có thể chắc chắn rằng mình chưa bao giờ nhìn sang Tống Dư Ngộ khi đang đứng trên đàn tế.
Thật ra Tống Dư Ngộ cũng không chắc chắn lắm, bởi dù sao cũng có thể là do anh đã bị ám thị tâm lý sau khi nhìn thấy cảnh tượng tiên tri của kỹ năng, dẫn đến việc lầm tưởng khung cảnh trong kỹ năng là sự thật.
Anh mím môi suy tư, gương mặt thoáng qua vẻ do dự. Mức ảnh hưởng của debuff quá lớn, vì vậy đã gián tiếp hoặc trực tiếp ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của anh.
Thời Kim Lam nghiêng đầu nhìn anh, “Ấp a ấp úng cái gì? Có chuyện thì nói, đừng làm như đang diễn phim thần tượng.”
Tống Dư Ngộ: “...”
Tống Dư Ngộ bỏ cuộc, anh vò tờ khăn giấy lại rồi ném vào thùng rác, sau đó ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, “Trong người mình... Dường như có một ai khác ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play