Những người phụ trách gác đêm đều được nếm thử khoai lang nướng thơm ngọt. Hơn 7 giờ sáng, Thời Kim Lam tỉnh giấc. Cô duỗi eo một cái, trong miệng vẫn còn lưu lại vị ngọt nị chưa nguôi. Cô mặc quần áo xong thì rời khỏi phòng, nhìn thấy rất nhiều người đang tập trung trong sân, có người rửa mắt cũng có kẻ đọc sách.
Thời Kim Lam thầm than một tiếng rồi chợt dừng mắt tại ụ đất hôi thối cách đống lửa hơn mười mét. Đúng từ đây cô còn ngửi thấy mùi hôi tanh thoang thoảng trong không khí.
Cô kéo lấy Vưu Tri Vi đang ngáp dài ở bên cạnh, chỉ tay về phía ụ đất xa xa và hỏi: “Vụ gì thế?”
Vưu Tri Vi ngủ cùng giờ với cô nên lúc này đầu óc còn mụ mị. Nghe cô hỏi vậy, cô ấy nhìn nương theo hướng chỉ của ngón tay cô, tầm mắt thoáng khựng lại.
Hiển nhiên hai ụ đất này chẳng phải tro tàn từ đống lửa. Đêm qua bọn họ chỉ đốt lửa quanh homestay, không hề nhóm lửa ra xa như vậy.
Vưu Tri Vi ngơ ngác lắc đầu.
Tô Khê Khả đang rửa mặt gần đó nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, cô ấy phun nước trong miệng ra ngoài rồi khẽ bảo: “Tác phẩm của Trương Vân Yến đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play