Bốn quái vật bị ngọn lửa đốt tanh tách. Trương Triết Huy cảm thấy tứ chi của bọn chúng cứ cong vào trong chẳng khác gì mực nướng, thế là không yên tâm đập đập cây gậy gỗ xuống.
Chẳng biết có phải do anh dùng sức quá mạnh hay không mà cây gậy đập xuống tưởng như đập vào tờ giấy hẫng một nhịp. Còn nơi bị anh đập trúng lập tức lõm xuống và chảy ra một loại chất lỏng không biết tên.
Bộ lông dài trên cơ thể con quái vật đã bị ngọn lửa đốt cháy sém, tỏa ra mùi hôi tanh nồng nặc giống như mùi trứng thối. Cơn gió lạnh đưa mùi hương lan tỏa khắp khu phố, nguy hiểm chẳng kém gì vũ khí sinh học.
Trương Vân Yến bịt chặt mũi, miệng và lùi về sau vài bước. Mãi đến khi không ngửi thấy mùi hôi tanh kia nữa thì cô mới thở hổn hển.
Tống Dư Ngộ cũng khó chịu dịch đầu đi, vừa nhanh chóng lùi lại vừa giơ tay bịt mũi. Vì anh dùng nước xả vải hương ánh trăng nên lúc này có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, tâm trạng lập tức dịu lại, đưa ánh mắt ghét bỏ nhìn Trương Triết Huy đang chọc con quái vật.
Đợi lát nữa thằng nhãi này lại đây thì sẽ hôi rình cho coi.
Trương Triết Huy nào biết mình đang bị Tống Dư Ngộ ghét bỏ. Hiện tại anh ấy cũng cảm thấy cả người mình bốc mùi, nhưng vẫn cố nhịn lại và tiếp tục chọc gậy vào lũ quái vật một lần nữa để xác định bọn chúng đã chết thật. Sau đó anh ấy mới ném cây gậy gỗ hôi hám trong tay đi và chạy sang bên cạnh nôn khan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT