Vưu Tri Vi biết giá trị của mình chỉ giới hạn trong việc “kể chuyện”, vì vậy cô ấy đã phát huy khả năng tư duy logic và tổ chức ngôn ngữ mỗi khi viết văn nghị luận đạt điểm tối đa để dặm mắm thêm muối cho những sự kiện đã xảy ra trong vòng lặp, kể lại câu chuyện bảy phần thật, ba phần giả.
Cô ấy phải câu giờ.
Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ bị người khác tính kế, nhưng chắc chắn sẽ không mất lâu lắm, họ sẽ nhanh chóng nhận ra cô ấy đã bị người ta bắt đi.
Tuy nhiên phiền phức là trường cấp ba Văn Nhã quá mức rộng lớn, chỉ riêng tòa nhà giảng dạy đã có đến hai mươi mấy phòng, ngoài ra còn có tòa nhà thí nghiệm, khu ký túc xá, sân vận động, thư viện,... Tìm người ở nơi này có khác gì mò kim đáy bể đâu.
Vưu Tri Vi không dám tưởng tượng kết cục của mình sau khi kể chuyện xong. Cô ấy thầm nhủ bản thân phải thật bình tĩnh, bình tĩnh để nghĩ cách tự cứu chính mình, bình tĩnh để moi được thông tin hữu dụng từ miệng hai kẻ kia.
Vừa rồi cô ấy đã im lặng nghe Lưu Tuấn Vũ khoe khoang “chiến công vĩ đại” của anh ta ở căn tin. Không thể không thừa nhận hai người này rất có tiềm năng giật giải Oscar.
Nhưng có một điều mà cô ấy nghĩ mãi không ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play