Sau sự kiện hạ độc, Thời Kim Lam đã có thể rời khỏi lồng giam đúng như mong muốn và được sắp xếp ở trong một căn lều rộng rãi, thoải mái hơn. Ngoài ra còn có thức ăn nóng và nước ấm, tất cả đều được dùng ngân châm thử độc để bảo đảm an toàn.
Đãi ngộ trước và sau khác biệt một trời một vực khiến cô không khỏi cười lạnh. Rõ ràng đoàn đội đưa dâu có thể đối đãi với “quận chúa” tốt hơn nhưng họ lại chọn nhốt cô trong lồng giam, để cô chịu đói, chịu khát, chẳng biết làm vậy là có ý gì.
Nếu cô không làm ầm làm ĩ đòi ra với thái độ cương quyết thì chắc có lẽ bây giờ cô vẫn đang bị nhốt trong lồng giam như con chim hoàng yến mặc người xâu xé, chờ đợi cái chết.
Còn về hai nha hoàn do tướng quân cử tới, từ đầu đến cuối chỉ cúi đầu cụp mắt, không làm cũng chẳng nói bất cứ chuyện gì dư thừa. Cô hỏi gì thì bọn họ đều trả lời mơ hồ rằng “không rõ” hoặc “không biết”, ấy vậy mà cứ theo sát cô chẳng rời nửa bước, hiển nhiên là muốn giám sát cô.
Từ phản ứng của bọn họ, Thời Kim Lam suy đoán “quận chúa” đã từng thử bỏ trốn nhưng không thành công. Nếu không thì bọn họ đâu phải buộc xích giam cầm cô, và hai nha hoàn cũng không cần tự mình dọa mình mà căng thẳng đến vậy, cứ như thể cô sẽ đột nhiên bứt đôi sợi xích ấy.
Thời Kim Lam không định làm ra chuyện gì hù dọa người khác, bởi hiện tại cơ thể cô rất yếu ớt, chân đạp trên mặt đất mềm nhũn như đi trên mây, vô cùng khó chịu, thậm chí sau khi ăn cơm xong thì cô còn mệt rã rời.
Cô leo lên giường định ngủ một giấc để lấy lại tinh thần đối phó tình hình tiếp theo, nhưng khi nhắm mắt lại thì cô mới chợt nhận ra điều gì đó, thầm mắng một câu hiểm độc trong lòng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play